Đúng là đám thổ phỉ trộm cướp vặt vãnh có khác, mặc dù đã cắm dùi tại đây ngót nghét trăm năm, nhưng không nắm giữ nhiều thông tin để còn khai thác.
Căn bản bọn chúng thừa hiểu chiến lực bản thân ở mức làng nhàng, chỉ quanh quẩn bên ngoài rình rập chăn gà, chứ không dám mon men vào sâu trong rừng.
Tuy nhiên đám trộm cướp này nghe ngóng được rất nhiều lời đồn.
Đầu tiên là phải băng qua khu rừng thì mới tiến vào vùng cấm địa thực sự, tiếp nữa là bên trong vùng đất lạnh giá chết người đó chôn vùi rất nhiều di tích cổ xưa.
Có người khoe từng chứng kiến tràng cảnh khai mở động phủ của đại năng lưu lại.
Có người khoe từng chứng kiến nhiều đoàn đội thăm dò tàn tích của nền văn minh cổ xưa nào đó.
Ngoài ra còn có lời đồn đại về sự tồn tại của những loại thiên tài địa bảo như là Tuyết Liên Tiên Hoa, Thiên Nhất Thần Thủy, Hàn Tủy Linh Nhũ, Băng Tinh..
Cao Cường cho rằng những lời đồn này rất có khả năng là sự thực.
Bởi vì nếu không có thứ gì quý giá, thử hỏi người ta tiến vào cấm địa làm quái gì cho mệt?
Có điều chuyện này để tính sau, trước mắt xử lý đám trộm cướp này cái đã. Cao Cường liền vươn tay chạm tới tín vật Phán Quan đang đặt nằm trên mặt bàn.
“Phừng..”
Tín vật Phán Quan vừa biến đổi thành Sổ Phán Quan, cũng là lúc vòng tròn thông đạo xuất hiện.
Giây lát liền thấy Hắc Phong chui ra, nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-gian-phan-quan/3244282/chuong-383.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.