Thấm thoát hắn và nàng đã ngây ngốc trong bí cảnh được hơn ba tháng, chỉ có điều kể từ ngày đánh giết Hắc Hỏa Độc Ngạc, hai người liền giảm tốc độ chậm xuống đáng kể.
Cái này là do Hồng Linh đột ngột đưa ra yêu cầu như vậy.
Kỳ quái hơn nữa là ngày nào nàng cũng nấu ăn đủ bốn bữa sáng trưa chiều tối thì mới chịu.
Việc này khiến Cao Cường có linh cảm sắp sửa xảy ra chuyện gì đó không mấy vui vẻ. Khổ một nỗi dù đã rất nhiều lần cố gặng hỏi, nhưng nàng luôn kiên quyết giữ kín bí mật.
Theo hắn thấy dường như nàng cũng không muốn nói ra, chẳng qua khó khăn trong việc mở lời.
Cao Cường chỉ hơi động não suy ngẫm một chút là đã đoán ra được nguyên nhân rồi.
Thú thật là ban đầu cũng thấy ức chế ghê gớm lắm, nhưng có lần tình cờ phát hiện nàng trộm nhìn mình với ánh mắt đượm buồn, hắn hiểu nên bình tâm suy xét thật kỹ càng.
Sau cùng hắn và nàng không ai bảo ai, đều chôn vùi chuyện không vui vào sâu tận đáy lòng.
Để rồi ngày ngày tình tứ khoác tay nhau tung tăng dạo chơi khắp nơi hái hoa bắt bướm, khi nào thấy mệt thì nằm chen chúc trên chiếc ghế massage mà ôm nhau ngủ khò khò.
Phải thừa nhận mỗi ngày trôi qua khá là đơn điệu, có điều không hề buồn chán chút nào.
Bảo sao khi đã công thành danh toại, đại năng thường cùng với thê tử ẩn cư nơi núi rừng hoang vu.
Ngày qua ngày vui chơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-gian-phan-quan/3244266/chuong-367.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.