Loáng thoáng nghe có tiếng bước chân từ đằng xa vọng tới, nhóm đệ tử canh cổng liền vội vàng cất giấu bộ tú lơ khơ, rồi mau chóng đứng dậy sắp xếp hàng ngũ chỉnh tề.
Căn bản từ ngày vị Trưởng Lão bẩn thỉu kia xuất hiện, ba tháng qua Hỏa Vân Phong liên tục có khách, hơn thế nữa tìm tới còn toàn là những kẻ tai to mặt lớn dọa người.
Hết gia chủ nhà này, lại đến môn chủ phái nọ.
Thậm chí ngay cả các vị đường chủ hiệp hội cái lọ cái chai cũng mò tới.
Hỏa Vân Phong người đông thế mạnh thật đấy, nhưng mà khách nhân cũng chẳng phải dạng vừa đâu. Đám đệ tử ngoại môn nho nhỏ tuyệt đối không dám cư xử hỗn láo.
Có điều vừa thấy đi tới chỉ là một đệ tử áo xám như mình, nhóm đệ tử canh cổng đồng loạt thở phào.
Nói chung chỉ cần không phải đám người của các hiệp hội là hạnh phúc rồi.
Áo xám trong mắt đám đệ tử chính là Cao Cường sau ba tháng “săn đầu người” quay trở về, thấy bọn họ thái độ hơi khác thường, vừa đi tới nơi hắn liền đứng lại hỏi thăm:
“Mấy người các ngươi làm sao vậy? Chẳng lẽ mấy tháng qua xảy ra chuyện động trời gì sao?”
“Động trời kinh dị luôn” – Đệ tử áo xám to cao vẻ mặt hâm mộ nói:
“Ba tháng trước đại lão của Chú Tạo Khí Sơn trở về, còn mang theo huy chương thất phẩm chú tạo sư. Người anh em quả này gà chó lên trời, cần mời rượu mới được a”
Đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-gian-phan-quan/3244258/chuong-359.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.