Bên trong đám đệ tử bằng cách này hay cách khác đều chết toi hết cả rồi, bên ngoài nhóm sư phụ đành phải ngậm đắng nuốt cay mà lần lượt cáo từ rời khỏi.
Nhất là sư phụ của mấy kẻ đụng độ nhóm Cao Cường, rời đi lại càng đặc biệt nhanh.
Tu hành giới chính là không nói lý lẽ, đệ tử bị hố chết thì lại thế nào chứ? Ngươi dám nhảy ra nói lý, người ta sẽ không ngại vung tay đập ngươi chết tươi.
Đã không còn thành phần bất hảo tại xung quanh, Nhàn lão liền phất tay thu hồi tấm gương pháp bảo, thành ra không thể tiếp tục xem diễn biến ở bên trong.
Xua tay ngăn cản Đàm lão tò mò muốn hỏi, Nhàn lão nhìn hướng Tiêu Chiến Long và nói:
“Phượng nha đầu có thể tính là nửa cái đệ tử của lão phu, vậy liền giúp Tiêu Gia các ngươi một phen. Lão phu sẽ an bài giao long yêu tu thay ngươi thủ hộ Vương Đô trong thời hạn trăm năm. Giờ tranh thủ theo người ra hải vực tu hành sớm ngày đột phá đi thôi”
Tiêu Gia từ lâu đã nuôi ý định chuyển di ra hải vực, khổ nỗi thực lực kém cỏi với cả nhiều thứ trói buộc.
Nhàn lão ngụ ý sẽ chỉ dạy Tiêu Diễm Phượng, đồng nghĩa hỗ trợ Tiêu Gia xây dựng nền tảng thực lực. Việc cần làm nhất hiện giờ là tìm kiếm một nơi đặt chân.
Vì sao Nhàn lão nhìn ra Tiêu Gia ước nguyện bao đời nay, cái này không quan trọng. Chỉ cần biết đây là cơ hội để Tiêu Gia chuyển mình, như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-gian-phan-quan/3244174/chuong-275.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.