“Lão đầu đáng chết”
Đúng lúc này một tiếng rống giận từ lầu các đại viện vọng ra.
Kèm theo đó là một thân ảnh cứ như ma quỷ đột ngột xuất hiện trên không. Quan sát cẩn thận thì thấy là một thanh niên trẻ tuổi, với khuôn mặt thư sinh nho nhã vô cùng anh tuấn.
Có điều ôm bó sát lấy thân thể hắn là bộ trường bào cách điệu, có màu đen tuyền. Trên bề mặt hoạ thêu chi chít là những linh văn đầu lâu xương xẩu nhìn trông phi thường quỷ dị.
Thêm nữa là ánh mắt chiếu xạ hàn quang lạnh đến thấu xương.
Kẻ ngốc cũng hiểu gã này tích cách không có bà con họ hàng gì với thư sinh nho nhã.
Mà gã vừa hiện thân, đã ngay tức khắc hướng tới hoả diễm thủ chưởng, vung tay đánh ra một quyền.
“OÀNHHH…” – Trên không liền vang lên tiếng nổ đinh tai nhức óc.
Diễn biến quá nhanh, Đàm lão bọn họ ở phía dưới vừa thấy gã thanh niên đánh ra quyền ấn đen kìn kịt. Còn chưa kịp cảm thụ uy áp cái gì đó, màng tai đã ong ong bởi tiếng nổ.
Rồi thì hoả hoa như lưu tinh bắn văng khắp nơi, dư ba khí lãng như làn sóng lan tràn. Chúng tàn phá bừa bãi, lưu tại mặt đất hàng đống vết cắt với hố sâu lồi lõm nham nhở.
Được cái Đàm lão bọn họ có thể thở phào nhẹ nhõm, bởi Nhàn lão đã kịp thời dựng lên ngay trước mặt họ bức tường bảo hộ trong suốt, hỗ trợ ngăn cản tất cả hiểm nguy ập tới.
Thế nhưng vấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-gian-phan-quan/3244082/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.