Cao Cường hai tay “kháp kháp” bồi thêm xuống hố một kiếm, đem đầu của cương thi chém lìa khỏi cổ. Đồng nghĩa giết chết nó một cách triệt để, sẽ không lật lên nổi sóng gió gì nữa.
Về mặt lý thuyết thì Cửu Tinh Diệt Thi Đăng hoả diễm thiêu đốt cương thi tốt hơn so với Hoả Cầu Phù, xong để hoả thiêu được mau chóng, cứ để Diên Lộc thoải mái nghịch ngợm đi.
Đã không còn gì để mà phải lo nghĩ thêm nữa.
Chỉ có điều đây lại là một trận chiến mà khi đã qua đi, trong lòng ít nhiều tồn tại dư âm nuối tiếc.
Cũng bởi cương thi quá yếu, không tạo ra nổi nửa xu áp lực. Cao Cường sau cùng hiểu được rằng muốn thông qua đánh giết tà vật để gia tăng kinh nghiệm thực chiến là chuyện nực cười.
Mà sư phụ lão nhân gia an bài hắn gia nhập tiểu đội Cấm Quân, hẳn là do sớm nhìn thấu vấn đề này. Nhìn chung tu sĩ nhân loại quá siêu trong khoản vận dụng mánh khoé thủ đoạn. Chịu khó đối chiến với chăm chỉ ăn hành, liền sẽ rút ra được rất nhiều kinh nghiệm sương máu bổ ích á.
Hiểu ra liền không cần lăn tăn thêm nữa.
Nghe tiếng rì rầm to nhỏ, hắn đưa mắt nhìn hướng miệng hố.
Thấy được Diên Lộc, Hoàng Đại Hùng cùng Lâm Tiểu Tùng và Đỗ Khải đang ngồi xổm thành một hàng. Bọn họ luân phiên cứ cách vài phút lại ném một tấm Hoả Cầu Phù xuống dưới hố.
Mấy gã dở hơi này chơi đùa khá là vui vẻ đấy. Có điều nhìn trông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-gian-phan-quan/3244062/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.