Bị cái danh tự Dream Come True khiến tâm tình không được tốt, Nhàn Vân Lão Nhân chẳng buồn hỏi han gì thêm. Đơn giản dặn dò sáng mai tới sớm, rồi cứ thế đem hắn đuổi cổ.
Bụng đói cồn cào, chưa cho ăn gì đã đuổi?
Bất đắc dĩ Cao Cường đành ghé qua siêu thị mua mì gói trở về nấu tạm.
Chỉ có điều vừa với tới trước cổng, hắn liền phát giác có tu sĩ ẩn nấp gần đây. Khí tức không hề xa lạ, phi kiếm triệu hồi nắm trong tay, Cao Cường nhíu mày khẽ gằn giọng:
“Dám bén mảng tới đây? Ngươi là tìm đường chết?”
“Ta không có ý xấu. Xin đừng hiểu lầm” – Tu sĩ kia rời khỏi nơi ẩn nấp, thuận tiện lên tiếng trình bày. Không phải ai khác mà chính là võ môn tu sĩ hộ vệ của gã Phúc Lâm.
“Người đâu?” – Chớp mắt không thấy Cao Cường thân ảnh nơi đây, gã tu sĩ giật mình tự hỏi. Chỉ là bỗng dưng yết hầu mát lạnh, khỏi cần nhìn hắn cũng biết có chuyện gì.
“Tìm ta có chuyện gì? Dối trá nửa lời. Chết” – Giọng nói băng lãnh truyền tới bên tai.
Gã tu sĩ rùng mình, trong lòng kêu khổ. Có điều hắn không dám chậm chễ, vội vàng giải thích:
“Ta muốn rời khỏi Tân Lòng thành. Trước khi đi là tới để báo tin”
Liếc nhìn ba lô trên vai đối phương, Cao Cường trầm giọng tra hỏi:
“Tin gì?”
Khẽ thở dài, gã tu sĩ giọng đắng chát nói ra:
“Ta lén nghe được cao tầng Phúc Gia bàn chuyện hợp tác với Tống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-gian-phan-quan/3244035/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.