Chuyện của Hổ lão để tối trở về rồi tính, Cao Cường lúc này đối Nhàn Vân Lão Nhân hỏi thăm:
“Sư phụ, nói như vậy Nhàn Vân Các chuyển địa điểm cũng vì ta?”
Hắn đoán bừa thôi, không nghĩ tới lại trúng phóc, chỉ thấy Nhàn Vân Lão Nhân gật đầu cái rụp:
“Để thuận tiện quan sát tiểu tử ngươi. Hơn nữa cũng tránh cho Đàm lão đầu nghi ngờ”
Đàm lão đầu? Cấm Quân tổng thống lĩnh?
Cũng là một vị đại năng cấp bậc khủng long bạo chúa?
Cao Cường tràn ngập hiếu kỳ dò hỏi:
“Sư phụ rất quen với Cấm Quân?”
Nhàn Vân Lão Nhân kiên nhẫn giảng giải thêm:
“Ta với Cấm Quân phân bộ Tân Long thành hợp tác đã mấy chục năm nay. Qua đó Đàm lão đầu ít nhiều gì cũng phải nể mặt, nhờ thế mới bãi bình được cho tiểu tử ngươi”
“Tiểu tử ngươi đêm qua dùng xăng huỷ hiện trường, chắc hẳn ý đồ để tránh bị Cấm Quân bắt thóp? Thông minh, làm rất không tệ, sau này cứ thế tiếp tục phát huy”
“Ách..” – Cao Cường giây lát khuôn mặt đỏ bừng. Đưa tay lên xoa tóc gáy, không biết nói gì cho phải.
Khi nãy tâm tư đặt hết vào phương diện tu hành, hiện giờ sư phụ lần nữa nói toạc ra. Cảm xúc trong hắn ngay lập tức rối tinh rối mù, phi thường ngổn ngang, vô cùng khó tả.
Đứng vào địa vị của Cao Cường mà xem. Bỗng một ngày đẹp trời, ngươi được biết bản thân trước giờ vẫn luôn bị giám sát một cách triệt để, thử hỏi có khó chịu hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-gian-phan-quan/3244014/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.