Có tận mười ba linh hồn phải xuống Âm Phủ báo cáo, mà mãi không thấy gã Quỷ Sai nào tới đón?
Kể ra cũng hơi kỳ lạ.
Xong khi đem các sự kiện xâu chuỗi lại với nhau, Cao Cường rất nhanh liền hiểu ra vấn đề.
Bởi nói thế nào đi nữa thì hắn cũng là một Phán Quan, muốn tiễn linh hồn người chết xuống âm phủ hay không chỉ là vấn đề tuỳ theo tâm trạng.
Đâu tới lượt đám Quỷ Sai phải chạy lên đón khách?
Điều này chứng tỏ lần trước gã Quỷ Sai là cố tình chạy tới.
Hoặc là Bạch Lãnh ra lệnh, cho nên gã Quỷ Sai mới phải chạy tới.
Nghĩ đến khả năng đám quỷ này là biết trước hắn khi đó tư tưởng bị mắc kẹt, liền trợ giúp khơi thông. Bỗng dưng Cao Cường thấy lạnh toát hết cả người.
Đúng là một đám quỷ có khác..
Tạo dựng tình huống càng nghĩ càng thấy quỷ dị..
Nói chung Cao Cường có nghĩ đến nát cả óc cũng chẳng hiểu nổi lý do là gì, cho nên vẫn cứ là thôi đi. Kệ cha gã Bạch Lãnh cùng với đám quỷ dưới Âm Phủ muốn chơi sao thì chơi.
Hắn lúc này đơn giản lôi ra một xấp Độ Âm Phù, hốt gọn linh hồn của mười ba gã buôn ma tuý lại.
Sau khi rải Hủ Thi Phấn lên mười ba cỗ thi thể, hắn liền nhặt chiếc chậu nhôm ở xó nhà, rồi chạy tới chỗ để xe của đám người này mà ngồi xuống tháo xăng.
Đương nhiên Cao Cường không rửng mỡ đến nỗi tháo xăng mang về dùng dần.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-gian-phan-quan/3244010/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.