Diên Lộc từ dưới mặt đất bật dậy nhanh như máy, sau đó chạy vòng vòng quanh Cao Cường, nhìn trên nhìn dưới, quan sát thật lâu và thật kỹ.
Cao Cường không khỏi khó chịu, lần nữa quát lên:
“Ngươi đây là làm cái gì?”
Diên Lộc lúc này mới ngừng lại trước mặt hắn, hào hứng nói ra:
“Ta biết ngay kiểu gì cũng gặp ngươi ở chỗ thế này”
Cao Cường đưa mắt nhìn quang cảnh tạm bợ xung quanh, bực bội chất vấn:
“Ngươi là ý gì?”
Diên Lộc vội vàng xua tay giải thích:
“Ngươi đừng hiểu lầm. Bởi vì nơi này có ma quỷ tác quái, cho nên ta nghĩ khả năng lớn sẽ gặp ngươi”
Nghĩ thấy gã này nói cũng đúng, Cao Cường liền gật đầu tiếp tục hỏi:
“Nói vậy là Cấm Quân các ngươi đang truy lùng ta?”
Đưa tay gãi tóc gáy, Diên Lộc xấu hổ trả lời:
“Không có, ta là lén lút chạy tới đây”
Cấm Quân chạy đi tra án mà còn lén lén lút lút cái khỉ khô gì? Cái này liền hơi khó hiểu, khẽ nhíu mày, Cao Cường vội hỏi cho rõ ràng:
“Xử lý án mạng kiểu này không phải là nghĩa vụ của Cấm Quân các ngươi đó sao? Việc gì ngươi phải lén lút như phường trộm cắp thế này?”
Mặt thoáng hiện vẻ khó xử, sau cùng Diên Lộc vẫn là cắn răng, dứt khoát trả lời:
“Ta gia nhập Cấm Quân chưa lâu, có những việc cũng chẳng hiểu thế nào. Chỉ biết mấy ngày trước, đang yên phía trên ra thông báo nói các tiểu đội không cần giải quyết án
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-gian-phan-quan/3244005/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.