Edit & Beta: Tịnh Hảo
“Em hỏi anh, có phải ông chủ anh ấy thích Phan Tĩnh Hồng không?” Phó Nhã Thiến đột nhiên hỏi.
“Tại sao cho là như vậy?” Đới Dương Trinh nhíu mày, vẻ mặt giống như cô nói một chuyện rất đáng sợ nhìn cô.
“Bởi vì anh ấy rất tốt với cô ấy, rất dịu dàng!”
“Không, cậu ấy cũng rất chán ghét cô ta.” Anh khẳng định.
“Làm sao có thể, hoàn toàn nhìn không ra đấy?”
“Đến bây giờ em còn chưa biết cậu ấy là con hồ ly dối trá sao? Anh cho em biết, chỉ cần trên mặt cậu ấy là nụ cười hồ ly đó, tính chân thật của lời nói và hành động, em có thể trực tiếp giảm đi 50%.”
Oa! Thật là bản lĩnh đáng sợ, “Haizz!” Cô đột nhiên thở dài.
“Lại làm sao vậy?” Đới Dương Trinh cau mày hỏi.
“Em đang thương tiếc cho bento của em.” Mặt cô muốn khóc nhìn chằm chằm hộp cơm đã dâng tặng cho sàn nhà.
“Của anh cho em.” Anh không nỡ để cô chịu đói, đưa hộp cơm của mình đến trên tay cô, sau đó bắt đầu dọn dẹp tàn cuộc trên đất, “Nếu như em không thích anh, anh sẽ như thế nào?” Phó Nhã Thiến nhận hộp cơm của anh, đột nhiên thấp giọng lẩm bẩm.
“Anh sẽ khiến em thích anh.” Đới Dương Trinh nói, “Ăn cơm của em đi!”
“Anh muốn làm thế nào? Theo đuổi em? Quấn em? Hành động cũng không giống với cô ấy?” Cô thầm cảm ơn anh ở trong lòng đã đưa cơm trưa cho mình, nhưng mà…
“Gà ba chén của anh đã hết rồi…” Hu hu, gà ba chén của cô!
“Buổi tối làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-em-thanh-vo-anh/23607/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.