Tiêu Hoàn Vũ từ sau khi tới Đường triều, lần đầu tiên có thế cùng người khác giao lưu thông thuận, thực sự đáng kỷ niệm quá mà… Cùng với đó, y cũng biết được nhiều tin tức mới, tỷ như  Lý Thuần Phong là thực tập sinh của tiểu tổ chuyên nghiên cứu về đề tài: “Không gian và lịch sử”, khá nổi danh của đại học Bắc Kinh. Năm ngoái, tức năm 2001, cùng với đồng nghiệp bên Mỹ nghiên cứu đề tài, hợp tác chế tạo ra một dụng cụ có thể bẻ cong thời gian, tạo ta một lỗ hổng trong từ trường thời không, nguyên bản còn đang trong quá trình thực nghiệm, nhưng trong quá trình vận chuyển về Trung Quốc đã phát sinh sự cố, nghe nói đã khiến một hành khách trên máy bay tiến nhập không gian, mà Lý Thuần Phong, chính là sợ người nọ có thể gây ra hành vi cải biến lịch sử nên mới vội vội vàng vàng chạy đến cùng thời điểm với người nọ, sửa chữa sai lầm… 
Nói đến đây, Tiêu Hoàn Vũ đã một đường xách cổ Lý Thuần Phong: “Hành khách kia chính là ta!!!” 
Lý Thuần Phong cười hắc hắc: “Ta biết chính là ngươi…” 
“Vậy còn không mau mau đưa ta trở lại!” Hai tay nắm chặt vạt áo trước của thiếu niên đang cười thập phần thoải mái, Tiêu Hoàn Vũ đã muốn nổi gân xanh. 
“Chậm đã, chậm đã, có một chút sai sót! Ví dụ như ngươi mới vừa đặt chân đến đây, trong khi đó, ta đi tìm ngươi, ở chỗ này đợi đã hai năm rồi! Cỗ máy đó phải căn thời gian thật chuẩn mới được… ví dụ như ta, chỉ căn lệch có 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-dot-my-nhan/87326/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.