🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tiêu Hoàn Vũ nằm vật vã trên giường, vẫn chưa từ bỏ ý định sám hối với thần thánh bên Tây, thế nhưng ác mộng hắn vẫn không có kết thúc a.

“Cô nương, ăn cơm a!” Lý Long sai người hầu bưng vào một bàn thức ăn thịnh soạn, sau đó nhẹ giọng kêu:”Ngươi đã khóc mấy canh giờ rồi, nhất định là đói bụng rồi?”

Tiêu Hoàn Vũ hai mắt đẫm lệ nhìn Lý Long, nước mắt dâng lên, vừa long lanh mơ hồ, vừa trong trẻo như băng đá, nhìn qua khiến kẻ khác yêu thương không ngớt, tim Lý Long không khỏi một trận dồn dập.

Quái lạ, bản vương vì sao lại chú ý tới nàng thế?

“Dùng bữa đi, có được hay không?”

Lúc này trước mắt Lý Long là một con mèo nhỏ tựa hồ đang bị chấn kinh, thanh âm không khỏi nhu hòa đi rất nhiều, tựa hồ như đang dỗ ngọt tiểu hài tử. Khiến cho bọn người hầu đứng hai bên ngây người một trận: đó là do vương gia quanh năm suốt tháng mặt như diêm vương nói gia mạ????? Mơ giữa ban ngày a?? Hay là trời đổ mưa máu rồi???

“Dùng…dùng cái gì??” Tiêu Hoàn Vũ yết hầu khẽ động, thều thào đáp lại, mắt cụp xuống, một giọt nước mắt theo bờ mi lăn xuống trên gò má.

“Ăn, hiểu không?” Lý Long không khỏi đem thanh âm nén xuống, bởi vì hắn phát hiện thiếu nữ này hình như nghe được tiếng phổ thông a (tiếng Trung phân làm hai loại là tiếng phổ thông và tiếng Quảng Châu á ^^)

Tiêu Hoàn Vũ lập tức phấn chấn hẳn lên, giương mắt nhìn bàn ăn trước mặt, sau đó tự nhiên mắt trừng lớn,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-dot-my-nhan/87318/chuong-4.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.