Lý Long kinh ngạc quay đầu lại, chỉ thấy khóe miệng Tiêu Hoàn Vũ rỉ ra tơ máy, trên mặt đầy vết bầm tím, khiến cho gương mặt vốn tuấn tú của hắn giờ thêm vài phần mị lực của lãng tử…
Đúng là màn gặp lại cỡ nào cảm động lòng người a… Áo khoác vốn trắng noãn giờ đã đen thui, con ngươi gần như bốc hỏa, tỏa ra khí khái anh hùng dữ dội cùng sắc ngọn. Trong nháy mắt, kẻ vốn là một thiếu niên cần người khác bảo họ đã vụt lớn lên thành một nam tử hán có thể để người khác dựa vào! Nét nữ tính trên gương mặt cũng không vì bộ dáng chật vật nhưng lộ ra nét hấp dẫn của nam nhân mà khuynh đảo. Quả nhiên là nam không tồi, nữ nhân còn không lap vào đi? Rõ ràng sau khi quần đảo một trận, Tiêu Hoàn Vũ so với bình thường càng thêm một phần suất khí cùng anh lãnh.
“Đây là chuyện gì?” Lý Thế Dân lạnh lùng hỏi cấm quân đang vô cùng chật vật đuổi vào.
“Hồi hoàng thượng, người này quyền pháp ta môn, chúng thần chưa bao giờ gặp qua…”
Ta van ngươi, ta thế nhưng là quán quân quyền anh đó! Không nên vũ nhục sở trường đặc biệt của ta!!!
Thế nhưng trên mặt Tiêu Hoàn Vũ không toát ra nửa phần nội tâm tính kế, chỉ thấy hắn gằn từng chữ: “Hắn là người của ta, trừ phi ta quăng hắn đi, bằng không người khác đừng nghĩ chạm được một đầu ngón tay của hắn!”
Lạnh lùng nha, tàn bạo nha, ngay cả Lý Thuần Phong cũng không do dự trầm trồ khen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-dot-my-nhan/1922793/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.