🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Chính là… Tại làm sao lại giận, ta cái gì cũng không làm nha!!



Tiêu Hoàn Vũ tính tình vốn bướng bỉnh, bây giờ cảm xúc cũng náo loạn vô cùng, đạp ngã cửa, sau đó về phòng… A, trong phòng có Lý Long, đành phải đi khách phòng vậy.



An an tĩnh tĩnh, không khí thực trầm lặng, không ai bồi y nói chuyện phiếm, cũng không ai kể y nghe mấy chuyện thú vị trên phố dạo gần đây, lại càng không có ai cùng y tiến hành giao lưu văn hóa cùng ngôn ngữ, chỉ có ánh nên nhẹ leo lắt trong gió nhẹ.



Nhàm chán, nhàm chán, hảo nhàm chán a!!!



Không tivi, không máy tính, không MD, không ai nói chuyện cùng thỉ chỉ có thể trừng mắt nhìn trời đêm, cuộc sống về đêm ở thời cổ đại căn bản chỉ là con số không!



Tiểu Hoàn Vũ rốt cục buồn tới điên, đẩy cửa đi ra ngoài.



Trăng đêm vằng vặng giữa bầu trời, bốn bề không một mảnh âm thành, Tiêu Hoàn Vũ tiêu sái ung dung đi tới hoa viên, từ xa đã trông thấy Lý Long đang nằm vật người ra trên bàn đá giữa hoa viên.



Vốn Tiêu Hoàn Vũ nghĩ muốn quay bước, cuối cùng vẫn vì lo lắng mà đi tới. Lý Long cả người nồng mùi rượu, miệng đang la hét mấy từ vô nghĩa gì đó, Tiêu Hoàn Vũ nhíu nhíu mày, tiến lên lay lay người hắn, đối phương vẫn không nhúc nhích, thờ dài một hơi, trực tiếp đưa tay nâng Lý Long dậy.



“Rốt cục chuyện gì khiến ngươi buồn bực thế a?”



Lý Long nửa tỉnh nửa mê, nhìn thấy Tiêu Hoàn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-dot-my-nhan/1922789/chuong-22.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.