Khóa buổi sáng rất nhanh kết thúc, Tiểu Vũ hưng phấn tỏ vẻ muốn đi Thiên Đấu thành ăn gì đó, Thẩm Tu lười biếng dựa lên người Đường Tam, lẳng lạng ghét bỏ sự lười biếng gần đây của mình sau đó vẫn tiếp tục bình tĩnh dựa vào.
“Vậy đi thôi.” Nhìn bộ dang hưng phấn quơ chân mùa tay của Tiểu Vũ, Đường Tam không hổ là ca ca tốt, ôn hòa đáp ứng: “Tiểu Tu, đi chung?”
Thẩm Tu lười biếng giương mắt: “Ngh.”
“Aiz, gần đây sao ngươi lại lười như vậy. Có thể nằm liền không ngồi, có thể ngồi tuyệt không đứng, ngồi còn muốn dựa vào vào tiểu Tam. Ngươi thật sự không sao?” Tiểu Vũ đột nhiên có chút lo lắng.
“Có thể có chuyện gì được.” Thẩm Tu bất bắc dĩ cười cười: “Không sao không sao, chỉ là có chút lười mà thôi. Ta vốn chính là Hồn Sư hệ Trị Liệu thì các ngươi lo lắng cái gì?”
Đường Tam khẽ nhíu mày: “Có vấn đề cần nói sớm thì nên nói, không cần đem bản thân ra đùa giỡn.” Bằng không, ta sẽ đau lòng.
Thẩm Tu liên tục gật đầu: “Được rồi được rồi. Không phải muốn đi Thiên Đấu thành sao, nhanh đi đi.”
“Quả nhiên chỉ có Tam ca trị được tiểu Tu.” Mã Hồng Tuấn và Áo Tư Tạp xem trò vui, Mã Hồng Tuấn cười ha ha còn Áo Tư Tạp thấp giọng bàn tán, không nghĩ tới giây tiếp theo Thẩm Tu lạnh lùng liếc mắt nhìn xuống: “Mập mạp, ngươi nói cái gì?”
“Ai, ta có nói gì đâu?” Mã Hồng Tuấn hết sức vô tội chớp mắt. Nhìn động tac của hắn ta, Thẩm Tu ghét bỏ dời đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-doc-la-mot-doi/543813/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.