Tần Minh vội vàng chạy tới, mang mọi người đến chỗ ở, ngày mai lại dẫn bọn họ đến gặp lãnh đạo học viện, đem toàn bộ mọi chuyện đã được bàn bạc nói ra.
Tần Minh đem mọi người đến một sân bên trong giáo khu phía Tây học viện Thiên Đấu Hoàng Gia. Nơi này đã được dọn dẹp sạch sẽ, hơn nữa mỗi người đều có phòng riêng, còn có một phòng khách. Đồ dùng sinh hoạt mới tinh. Toàn bộ sân như tách biệt hoàn toàn, điều kiện so với học viện Sử Lai Khắc tốt hơn không biết là bao nhiêu lần.
Tiệc tối phong phú hơn so với tưởng tượng. Tuy rằng thời gian có chút vội vàng nhưng Tần Minh vẫn cố hết sức chuẩn bị tốt thức ăn chiêu đãi mọi người. Một bữa cơm ăn tới lúc trăng treo cao mới kết thúc.
Trở lại phòng, Thẩm Tu suиɠ sướиɠ trên chiếc giường lớn mềm mại lăn một cái, cười cong cả mắt. Bất quá nào có chuyện tốt như vậy…
Thẩm Tu ngáp một cái, mắt đào hoa trong trẻo dần nhắm lại. Tiếng hít thở đều đều, dung nhan ngủ bình yên.
Cửa số vốn khép kín đột nhiên không chút tiếng động mở ra, một thân ảnh len vào. Đôi chân trần như ngọc không tiếng động bước trên sàn, bước đến gần chiếc giường Thẩm Tu đang ngủ, bàn tay trong tay áo chậm rãi vươn…
Lúc Thẩm Tu mở mắt ra lần nữa đã là sáng sớm. Y lười biếng xoa xoa đôi mắt, phát hiện mình vẫn còn mặc đồ của ngày hôm qua. Qua một buổi tối quân áo đã trở nên nhắn nhúm. Thẩm Tu tùy ý thay một bộ đồ đen, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-doc-la-mot-doi/543804/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.