Chương trước
Chương sau


CHƯƠNG 53: DƯỠNG ĐỊCH VI HOẠN

Editor: Luna Huang
Dạ Mộc hợp thời trầm mặc.

“Mỗi một lần thấy nàng cũng sẽ nhớ tới trước đây nàng đở kiếm cho ta.”

Nghiêm Hứa thật sâu ngưng mắt nhìn nữ tử trong quan tài, có chút cười nhợt nhạt.

“Nàng ôm ta, một kiếm kia đâm từ phía sau lưng nàng, cuối cùng đâm vào trên người ta, mũi đao vào thịt, còn mang theo ôn độ của nàng ngươi biết không? Ta chưa từng có cảm nhận được cảm nhận được cái gì gọi là máu mủ tình thâm khắc sâu như lúc đó.”

Dạ Mộc chỉ là nhớ tới tràng cảnh kia, đều cảm thấy có điểm trầm trọng, trước khi chết muốn ôm nhi tử của mình, cái loại tình thương của mẹ này, thật đúng là vô pháp dùng ngôn ngữ miêu tả.

“Sau này ta mỗi lần ác mộng cũng sẽ mơ tới tràng cảnh kia, mơ tới địa phương ngực bị đâm hư thối, đau nhức vẫn liên miên đến trái tim.”

Hắn nói xong nhìn về phía Dạ Mộc, bất quá kỳ quái là, sau khi Dạ Mộc vẽ con rùa xấu xí lên ngực hắn, hắn đột nhiên không có ác mộng nữa, bất quá hắn cũng không nói gì.

Dạ Mộc đứng ở trước mặt quan tài, vẻ mặt ngưng trọng, ngay thời gian Nghiêm Hứa cho rằng Dạ Mộc sẽ an ủi hắn, Dạ Mộc ngẩng đầu nhìn hắn, nói nghiêm túc.

“Nếu như, ta là nói nếu như.”

“Ân.”

Dạ Mộc nghiêm túc nói, “Nếu có một ngày, có người muốn giết ngươi, ngươi liền để cho đối phương nhìn thấy con rùa kia, nói không chừng có thể bảo mệnh.”


“Răng rắc!” Tựa hồ là thanh âm của cái gì bị bóp nát, thời khắc phiến tình như thế, nói thật, lời này của nàng rất thiếu đánh!

Thái dương của Nghiêm Hứa nổi gân xanh lên! Hắn rốt cuộc là điên rồi tự dưng mang Dạ Mộc đến, còn kể quá khứ của mình với nàng?

Rất muốn đánh người, bất quá thấy tay nhỏ chân nhỏ của Dạ Mộc, hắn gắt gao nhịn được, nhấc cổ áo nàng lên liền đi ra ngoài!

Dạ Mộc bất minh sở dĩ, “Này này, nói đạo lý, ta là đang cứu ngươi a!”

“Câm miệng!”

“Ta thật là nghiêm túc ”

Hắn có thể đại tá bát khối búp bê này không?

Vừa ra tới, Dạ Mộc cũng cảm giác ấm áp, bị xách nhiều lần, nàng dĩ nhiên cũng thích ứng loại cảm giác hai chân treo trên bầu trời này, thực sự là làm bậy a.

“Chuyện nơi đây, không được nói cho bất luận kẻ nào!” Nghiêm Hứa lạnh lùng nói rằng.

“Nga ”

Dạ Mộc nghĩ thầm, ai sẽ cảm thấy hứng thú với thi thể a.

Vọng Thư Uyển.com

Sau khi được thả xuống, nàng sờ sờ cổ của mình, “Na, ngươi thấy ta liền giận, ta có thể đi chưa?”

Lúc nói chuyện, nàng lui về phía sau mấy bước.

“Chưa được!”

Nghiêm Hứa càng nhìn Dạ Mộc càng cảm thấy tức giận, nhưng hết lần này tới lần khác vẫn không thể bỏ lại nàng, “Đã đến giờ Đã đến giờ, đi dùng bữa!”

“Ngươi không phải chứ? !” Dạ Mộc chấn kinh “Ăn cơm với ngươi tiêu hóa của ta sẽ không tốt!”

Loại vật nhỏ này vẫn là bóp chết thôi!

Sau nửa canh giờ, bọn họ ngồi ở trên một bàn cơm.

Vẻ mặt Dạ Mộc đau khổ, sơn trân hải vị trước mắt bởi vì một băng sơn ngôi bên cạnh mà mất màu trong nháy mắt.

“Đại ca, ngươi vì sao theo ta?”

Nghiêm Hứa không trả lời, cầm đữa ăn đồ.

Còn có thể vui đùa hay không? Rõ ràng là hắn cứng rắn muốn nàng đi theo! Thế nào còn như nàng thiếu tiền hắn?

Dạ Mộc thở phì phò dùng đũa đâm cơm, “Đại thúc, ngươi cứ nghiêm túc như thế, sẽ già!”


Nghiêm Hứa cỗ mạnh đũa xuống!

“Khi ăn không nói.”

Vẫn là Mặc Lâm Uyên khả ái, lúc ăn cơm sẽ nói chuyện với nàng.

“Đại thúc ”

Một ánh mắt sắc bén của Nghiêm Hứa bắn tới!

“Chớ a!” Dạ Mộc giơ hai tay lên, “Ta thấy tâm tình của ngươi hôm nay thật không tốt, nhưng lại đột nhiên mang ta đi thăm nương ngươi, cho nên muốn hỏi một chút ngươi có chuyện phiền lòng gì không.”

Nói ra để cho nàng cao hứng một chút đi chứ?

Mi tâm của Nghiêm Hứa nhíu chặt, “Ngươi nhìn qua hình như không đói bụng? Xem ra không cần ăn nữa.”

Lúc này Dạ Mộc mới lùa cơm, “Đói, ta ăn còn không được sao!”

Vọng Thư Uyển.com
Lúc Dạ Mộc Dạ Mộc trao đổi với đầu gỗ này, Nghiêm Hứa lại buông đũa xuống, trầm giọng nói, “Ngươi cũng biết, truyền thống đăng cơ của Việt quốc?”

Dạ Mộc nghe rồi không hiểu ra sao, “Không biết a.”

Thần tình của Nghiêm Hứa có chút ngưng trọng, “Ở Việt quốc, chỉ có được hoàng tổ khai quốc thừa nhận, tân đế mới có tư cách kế vị.”

Vẻ mặt Dạ Mộc củ kết thiêu mi, “Hoàng tổ? Đều chết hết bao nhiêu năm rồi. Thế nào có được thừa nhận của hắn? Chiêu hồn a?


Nghiêm Hứa dùng sức trừng nàng một mắt!

“Lúc Việt quốc thành lập, khai quốc hoàng đế trước khi chết để lại một đoạn thánh cốt, tân đế đăng cơ, vì bảo chứng huyết mạch thuần khiết, trước khi kế vị trước cử hành nghi thức tế tổ, mà một vòng quan trọng nhất trong nghi thức chính là tích cốt nhận thân, để tránh khỏi bị huyết thống của người bất chính làm bẩn hoàng tộc.”

Hắn còn chưa nói hết Dạ Mộc mãn bất tại hồ khoát khoát tay, “Không có việc gì, lúc này đây không cần, giang sơn của Kỳ gia các ngươi đã kết thúc rồi!”

Dạ Lệ không có trọng dụng Nghiêm Hứa, cũng lấy được cấm quân đồ, còn chiếm được đại lượng bảo tàng, một trận chiến này, hắn muốn trộm đều khó khăn, thế nhưng nàng nói xong, chỉ thấy ánh mắt của Nghiêm Hứa nhìn mình mang theo sát ý, cả người nàng rùng mình, rốt cục bày nghiêm tư thái.

“Cái kia ta nói là sự thực a lui vạn bước mà nói, ngươi lên ngôi, tích cốt nhận thân cũng không có gì đáng sợ chứ? Trừ phi ngươi không phải huyết mạch hoàng gia.”

Nàng nói xong cười cười, đã thấy sắc mặt của Nghiêm Hứa trầm hơn trước, thần tình của Dạ Mộc biến đổi, cười khan nói, “Nên, không phải bị ta nói trúng rồi chứ?”

Nương ngươi thực sự với người ta?

Nghiêm Hứa không nói gì, trước đây hoàng đế cũng là bởi vì hoài nghi mẫu thân nuôi trai lơ, hoài nghi hắn không phải huyết mạch hoàng tộc, cho nên mới thống hạ sát thủ, sau này người nhà mẫu thân giúp mẫu thân sửa lại án xử sai, nhưng sự thực là đúng, hắn thật đúng là không phải huyết mạch hoàng gia!

Trước khi mẫu thân chết biết sự tình bại lộ, len lén nói với hắn tình hình thực tế, nói trai lơ kia thật ra là tiên sinh trong phủ thỉnh lúc nàng chưa xuất giá, bọn họ là thật tình yêu nhau, mặc dù là chết cùng một chỗ, cũng là không sợ, lo lắng duy nhất chính là hắn, nếu nàng chết, hắn trên đời này, nên có bao nhiêu cô độc?

Ngay lúc đó Nghiêm Hứa cũng không có sỉ diện vì huyết mạch của mình, mà là thương tiếc người của mẫu thân, chỉ là không nghĩ tới, đến hôm nay. Huyết mạch dĩ nhiên thành nơi hiểm yếu lớn nhất của hắn! Nếu giọt máu là của hắn không dung vào cốt, trừ phi hắn huyết tẩy triều đình một lần, bằng không, sợ là khó có thể xưng đế.

Khóe miệng của Dạ Mộc giật một cái, ăn bữa cơm mà thôi, có muốn cần phức tạp thế hay không?

“Nếu như ngươi chỉ là sợ tích cốt nhận thân, vậy cũng không có gì!” Dạ Mộc vỗ ngực nói, “Vật kia nói không chừng máu ái cũng được, là thật đó!”

Nghiêm Hứa cười nhạt, “Ngươi đang nói đùa? Nam sử từng ghi, nhi tử của Lương Võ đế tiền triều Tiêu Tống, mẫu thân của hắn Ngô Thục Viện nguyên là phi tử đôn hậu của Tề đông cung, bởi vì mạo mỹ lại có tài học, được Lương Võ đế nhìn trúng, tháng bảy vào cung sinh hạ Tiêu Tống, trong cung cũng hoài nghi Tiêu Tống không phải thân sinh của Võ đế, sau khi Tiêu Tống lớn lên, muốn đi đào mộ phần , đào ra thi cốt, dùng máu của mình nhỏ vào thi cốt, kết quả, máu của hắn quả thực có thể vào thi cốt, Tiêu Tống bán tín bán nghi, lại giết thân sinh nhi tử của mình, dùng máu của mình thí nghiệm trên thi cốt nhi tử, máu vẫn có thể nhập cốt, lúc này mới thâm tín không nghi ngờ, ngươi nói cho ta biết tích cốt không chuẩn?”

Luna: Chúc mọi người năm mới phát tài, vạn sự như ý, tấn tài tấn lộc tấn bình an


Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.