Chương trước
Chương sau


CHƯƠNG 32: DƯỠNG ĐỊCH VI HOẠN

Editor: Luna Huang
Mà Mặc Lâm Uyên nghe vậy, chỉ là nhàn nhạt nhìn Dạ Lệ một mắt, hắn căn bản không muốn trốn.

“Chuẩn bị xe, mang đi!”

“Không phụ thân!” Dạ Mộc muốn đuổi theo, thế nhưng Dạ Lệ phản tay, đao bên hông trong nháy mắt ra khỏi vỏ, nhắm ngay mi tâm của Dạ Mộc.

Ty ty lũ lũ hàn ý theo mũi đao truyền tới, con ngươi Dạ Mộc co rút nhanh, giương mắt, hàn phong cách nàng chưa đến một tấc.

“Không nên khiêu chiến giới hạn của vi phụ, Mộc nhi.”

Dạ Lệ nói xong híp mắt một cái, vung cẩm bào xoay người đi.

Dạ Mộc không có đuổi theo nữa, nàng thống hận không gì sánh được bản thân chỉ là một hài tử sáu tuổi, nếu như nàng lớn một chút, hoặc là nói, ngay từ đầu nàng không có nói ra muốn đưa Mặc Lâm Uyên đi, cũng sẽ không chuyện như ngày hôm nay!

Nhưng cứ như vậy để Mặc Lâm Uyên bị Lưu thái úy biến thái kia bắt được? Dạ Mộc cắn răng, ngay lúc nàng muốn liều lĩnh đoạt người lại, nàng đột nhiên thoáng nhìn trước khi Mặc Lâm Uyên lên xe ngựa, đưa cho nàng khẩu hình —— mở ra.

Dạ Mộc cúi đầu, nhìn tờ giấy Mặc Lâm Uyên nhét cho mình, bất quá chỉ chần chờ chốc lát, bên kia, Mặc Lâm Uyên đã bị Dạ Lệ mang đi.

Tay Dạ Mộc nắm thành quyền, dần dần buông ra, nhãn thần nàng nảy sinh ác độc, nửa ngày mới mở tờ giấy, mặt trên chỉ viết một câu nói.


“Không cần lo lắng cho ta, chờ ta trở lại, vì ngươi, ta nhất định bình an vô sự, nhất định, nhất định.”

Hắn nói ba lần nhất định, hiển nhiên đã định liệu trước.

Chỉ cần ra khỏi tướng quân phủ, hắn có thể liên lạc với bộ hạ cũ của hắn, nhưng hắn không muốn ly khai, lại muốn phạm hiểm? Đứa ngốc này! Hắn cũng không nghĩ thử, dù là kế hoạch của hắn hoàn mỹ hơn nữa cũng sợ chỗ sơ sót, mà vào lúc đó, hơi có sai lầm sẽ…

Không được!

Dạ Mộc từ từ nhắm hai mắt, dùng sức bóp tờ giấy ở lòng bàn tay!

Nàng nhất định phải mau cứu người ra, không để hắn tùy ý nữa!

Trên xe ngựa.

Rất quỷ dị, Dạ Lệ cũng không có tính sổ Mặc Lâm Uyên, nhưng lại mở trói cho hắn, bởi vì trên đường Mặc Lâm Uyên một chút phản kháng cũng không có, tựa hồ đối với địa phương sắp đi nửa điểm đều không úy kỵ.

“Nháo như thế, ngươi hài lòng chứ?”

Vọng Thư Uyển.com
Dạ Lệ mở miệng, thanh âm có chút uể oải, Mặc Lâm Uyên chỉ coi không nghe được.
Dạ Lệ chỉ vào giấy bút trên bàn trà, lạnh lùng nói, “Viết! Ngươi còn biết cái gì, nói hết cho ta biết!”

Phượng mâu của Mặc Lâm Uyên đảo qua, có thật lấy bút viết —— ta đây là đang giúp ngươi.

“A!” Dạ Lệ tức giận vô cùng phản tiếu, “Giúp ta? Ngươi thật cho rằng ta sẽ không giết ngươi? Ngươi to gan lớn mật, không chỉ có dám hạ độc chủ mẫu, còn muốn chơi đùa ta trong tay, tin hay không? Hiện tại ta bóp chết ngươi!”

Trên mặt tuấn tú của Mặc Lâm Uyên không có nửa điểm tâm tình phập phồng, thời gian viết chữ cũng bình tĩnh.

—— Đây chứng minh ta thông minh, mà chỉ có thông minh, cơ hội thành công của nhiệm vụ mới có thể lớn hơn nữa, ngươi hẳn là cao hứng.

“Hắc, ha ha ha ha!” Lúc này đây, Dạ Lệ là thật bị chọc tức đến cười! Bị một tiểu tử trêu đùa như vậy, hắn dĩ nhiên không có giết hắn, thực sự là kỳ tích!

“Nên, ngươi quyết tâm muốn đi thái úy phủ, ta đây trái lại oan uổng ngươi, ta còn tưởng rằng ngươi sẽ đào tẩu ở trên đường.”

Mặc Lâm Uyên không chút do dự viết xuống —— trốn? Ta sẽ không trốn, ta còn muốn chứng minh bản thân với ngươi.

“Vì sao?” Dạ Lệ theo dõi hắn hỏi, “Chứng minh bản thân, ngươi muốn trở thành tâm phúc?”

Mặc Lâm Uyên nghĩ đến cái gì, khẽ cười —— ta thành công, ngươi đối xử tốt với nàng, ta mong muốn nàng tốt.


Mong muốn nàng tốt, nên trước khi đi hạ độc mưu hoa, ban đảo uy hiếp lớn nhất bên người nàng?

Mong muốn nàng tốt, cũng có thể đi thái úy phủ, dùng tánh mạng của mình để cược?
Dạ Lệ nắm bắt trang giấy, theo dõi hắn nửa ngày đều không nói gì.

Thảo nào lão hồ ly Lưu thái úy kia đến nay vẫn nhớ mãi không quên hắn, niên thiếu lúc này mặc dù nhìn qua có chút ốm, nhưng ngũ quan tuấn mỹ, chỉ là ngồi ở đó đều khí chất thiên thành, nội thấu quang hoa, để người cảnh đẹp ý vui.

Hơn nữa sự thực chứng minh, hài tử này tuyệt không phải vật trong ao, hắn một nô lệ bé nhất, lại có thể đi qua nước tắm thứ đơn giản như vậy, xuyên thấu tầng tầng phòng vệ, tính toán đương gia chủ mẫu, phần tâm kế này, có thể nhiệm vụ này, thật đúng là chỉ có hắn có thể hoàn thành.

*

Sau khi trở về Dạ Mộc suy nghĩ một chút, minh bạch nàng bị Mặc Lâm Uyên đùa bỡn! Người này, hắn nhất định đã sớm hạ quyết tâm đi chỗ Lưu thái úy rồi, hắn căn bản không có nghĩ muốn rời khỏi đây, hắn thực sự muốn giúp Dạ Lệ trộm cấm quân đồ!
“Ghê tởm!” Dạ Mộc tức giận đến giơ chân, hận không thể tự biến thành một thước tám, kéo tiểu tử thúi kia trở về nện cho một trận đòn độc!

Đáng tiếc không như mong muốn, nàng còn là một trái đông qua lùn, hơn nữa còn là một thuộc tính loli.

“Tiểu tiểu thư!” Dạ Tiểu Lang thấy Dạ Mộc trở lại một cái mất hứng nằm lỳ ở trên giường, khiếp khiếp kêu một tiếng.

“Được rồi!” Dạ Mộc lăn lông lốc xoay người đứng lên, nhìn chằm chằm Dạ Tiểu Lang!
Vọng Thư Uyển.com

“Nói, Tên kia có phải nói cho ngươi biết kế hoạch của hắn hay không? Ngươi có phải cùng hắn gạt ta hay không?”

“Ai?” Dạ Tiểu Lang nhíu lông mày rậm hỏi.

“A Cực thối kia!”

“A? A Cực a hắn không nói kế hoạch gì a chẳng lẽ là sự kiện chủ mẫu muốn hại ngươi sao?”


Dạ Mộc sâu kín hắn, “Ngươi quả nhiên biết.”

Dạ Tiểu Lang gãi đầu một cái, “Tiểu thư, là A Cực không cho ta nói, hắn nói hắn sẽ xử lý nữ nhân kia, còn muốn ta học một chút, muốn ta sau này cũng phải phòng hoạn chưa xảy ra, mới có thể bảo hộ ngươi tốt hơn.”

Dạ Tiểu Lang nói để Dạ Mộc dần dần an tĩnh lại, nói không nên lời là tâm tình gì, nửa ngày nàng mới lầm bầm một câu, “Quả nhiên, hắn còn làm hư ngươi.”

Vừa nghĩ tới tên tiểu tử kia một mình phạm hiểm, Dạ Mộc lại muốn đem hắn trở về hành hung một trăm lần!

Nhưng trong lòng khó chịu, còn có một chút chính là nàng bảo hộ hắn, tiếp cận hắn, cũng là vì ấp giới đồ, nhưng Mặc Lâm Uyên, lại làm nhiều việc vì nàng điều này làm cho nàng xấu hổ, đồng thời cũng càng phiền táo! Ghê tởm, rốt cuộc làm sao mới có thể cứu người a!

Dạ Mộc hồi ức hồi ức trong sách, tìm kiếm chỗ mình có thể lợi dụng, đột nhiên, trước mắt nàng sáng ngời!

Dạ Lệ thất bại, trừ hắn không có được cấm quân đồ ra, còn có một nguyên nhân rất trọng yếu, chính là có một người đã sớm thấy rõ bí mật của hắn, người kia chính là hoàng đế Việt quốc về sau, Việt Vũ đế.

Người này vốn là một hoàng tử không được sủng của hoàng đế Việt quốc, nhưng hắn cũng rất có dã tâm, ngầm kinh doanh thế lực tự thân không nói, còn gây xích mích chung quanh, muốn ngư ông thủ lợi.

Một lần vô tình, hắn theo dõi Dạ Lệ, kinh qua điều tra, hắn phát hiện Dạ phủ không phải phòng giữ sâm nghiêm thông thường, liền suy đoán có quỷ, vì có thể trà trộn vào Dạ phủ, hắn bán mình làm nô, ẩn núp chính là hai năm.

Cuối cùng, Dạ Lệ và Triệu vương đánh nhau, lưỡng bại câu thương, hắn làm người của Dạ Lệ, lại lâm trận phản chiến, lộ ra thân phận, cuối cùng nội ứng ngoại hợp, nhất cử bình định phản loạn!

Dựa theo thời gian, người này cũng đã ở Dạ phủ rồi, chỉ cần tìm được hắn, bất kể là hợp tác, hay uy hiếp, nàng đều có thể lợi dụng hắn cứu Mặc Lâm Uyên ra khỏi thái úy phủ!


Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.