Edit: Mimi
Beta: Chi
*****
Sau khi thở hồng hộc mà chạy thoát khỏi đám người rượt đuổi, Diệp Đề trốn vào trong một cái ngõ nhỏ, lau mồ hôi mướt mát trên người, lại sờ sờ vào hạt châu đang đeo trên cổ, cong môi mỉm cười hạnh phúc. Vừa rồi khi bỏ chạy, hạt châu cứ theo từng bước chân cậu mà nảy lên nảy xuống, tựa như… tựa như anh Triệu đang hôn lên ngực cậu vậy.
Diệp Đề hi hi ha ha cười mấy tiếng, nâng hạt châu kia lên, cọ cọ vào da mặt, cảm giác vừa ấm áp lại lại mãn nguyện.
——
“Đi đâu? Giờ này mới về!”
Khi đèn đường hoa lệ thắp sáng tất cả những con phố dài, Diệp Đề mới lảo đảo bước chân vào nhà Triệu Cách Phi. Vừa vào cửa, cậu liền bị anh Triệu thân yêu của mình ôm vào trong ngực. Diệp Đề giật mình rồi lại cười ha hả, thật tốt, cảnh tượng trước mắt đây quen thuộc biết bao nhiêu… Đây là căn nhà mình đã khoắng sạch trong một đêm, rồi lại vào ở thêm ba tháng, nhà của anh Triệu… Hiện tại cũng là nhà của mình, đúng không?
Triệu Cách Phi ghé sát vào miệng đối phương ngửi ngửi, sau đó không khỏi nhíu mày: “Em uống rượu?”
Diệp Đề mơ mơ màng màng ợ lên một cái đầy hơi men: “A, ha ha, đúng vậy… anh Triệu, nói cho anh biết, hôm nay em gặp phải một chuyện… hức (*)… một chuyện khiến em rất không vui… Hì hì, một thằng đầu heo tự nhiên chặn đường em, anh nói có bực mình hay không? Hức! May là có cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-dai-luat-su-ngo-dao-tieu-mao-tac/2946271/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.