Edit: Mimi
Beta: Chi
*****
Hít một hơi thật sâu, lại chậm rãi thổi vào miệng đối phương — Triệu Cách Phi nhớ lại kỹ thuật hô hấp nhân tạo, vừa thổi vừa dùng lưỡi ngăn chặn đầu lưỡi Diệp Đề lại, để không khí có thể thuận lợi lọt xuống phổi. Sau bốn năm lần như thế, Tiểu Diệp rốt cuộc cũng không phụ sự mong đợi của mọi người mà… bắt đầu mãnh liệt ho khan…
“A!” “A!”
Hai tiếng kinh hô đồng thời vang lên trong căn phòng vắng tanh, tối om như mực. Một cái là tiếng Triệu Cách Phi kêu đau, mà cái còn lại chính là tiếng Tiểu Diệp hô hoán gọi người.
Triệu Cách Phi bụm mặt che đi đầu lưỡi bị Tiểu Diệp bất thình lình cắn cho chảy máu, đau đến nói không nên lời. Trong khi đó, Tiểu Diệp đồng chí vừa tỉnh lại sau mấy phút hôn mê liền phi thường mẫn cán với chức trách cảnh vệ của mình, một phen đẩy người kia xuống đất, ngẩng đầu hô to: “Người đâu! Có kẻ trộm xông vào! Mau gọi cảnh sát đi!!”
Sau khi vinh quang bị thương ở lưỡi, Triệu Cách Phi lại bị tấm thân ngàn cân của người nọ đè lên, đau càng thêm đau, bởi thế căn bản không có biện pháp lên tiếng ngăn cản hành động hô hoán bắt trộm này. Thấy Diệp Đề lớn họng gọi người, Triệu Cách Phi chỉ đành cái khó ló cái khôn mà xuất ra chiêu thức lỗi thời nhưng phi thường hiệu quả, đó là — hô hấp nhân tạo!
“Ưm ưm…” Quả nhiên Diệp Đề bị hôn đến sững sờ, một mực tập trung phản kháng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-dai-luat-su-ngo-dao-tieu-mao-tac/2946263/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.