“Cả đời?” Diệp Đề đột ngột ngẩng đầu, vô cùng nghiêm túc mà nghĩ nghĩ: “Sao mà không có khả năng? Em làm công cho anh Triệu cả đời cũng không thành vấn đề!”
… … Chuyện căn bản không phải như vậy có được không? Triệu Cách Phi cười khổ uống nốt sữa, sát sát tay, vẻ mặt trịnh trọng nói: “Tôi thật sự không thể giữ cậu ở lại. Chẳng phải chính cậu đã nói, hy vọng tôi có thể tìm được một người phụ nữ xứng đôi à, không phải cũng vì thế mà lần trước cậu hung hăng đuổi bà chị lưu manh kia đi đó sao?”
(… … Ở một nơi xa xôi, Triệu Tĩnh Nhàn đang ngửi nước hoa bỗng chốc hắt xì một cái: “Đậu má, đây là cái thứ nước hoa lởm khởm gì, còn bảo là hàng hiệu, vừa ngửi đã nhạy cảm hắt xì rồi!”)
“Vì thế cho nên, ” Triệu Cách Phi cười cười, nói: “Cậu có hiểu ý tôi không?”
Dù Diệp Đề có đơn thuần hơn nữa thì cũng hiểu được, Triệu Cách Phi chính là ghét bỏ chuyện cậu gây trở ngại cho anh, vì thế liền ủ rũ mà ngồi ở đằng kia: đúng vậy, mình là cái gì cơ chứ? Chẳng qua chỉ là một tên trộm vặt bị anh ấy bắt được. Được đối xử tử tế một chút, mình liền không biết trời cao đất rộng, chiếm phòng ở của người ta, còn đuổi bạn gái người ta đi… Có lẽ anh Triệu đã sớm không chịu nổi nữa, chỉ ước mình rời đi thật nhanh, nhưng vì e ngại mặt mũi nên không tiện mở miệng đuổi người… Hiện tại thời hạn ba tháng vừa tới, mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-dai-luat-su-ngo-dao-tieu-mao-tac/2946253/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.