Chỉ vui vẻ được hai ngày, Lộ Kha Đồng lại bắt đầu nổi cáu, bởi vì Lộ Nhược Bồi tuy rằng không ở nhà, nhưng lại tìm thầy dạy kèm tới giảng đạo cho cậu. 
Học hết lớp buổi sáng, đề vốn chỉ viết nửa tờ đã chi chít chữ. Sau khi tiễn thầy về, Lộ Kha Đồng lấy di động lục tấm hình chụp lần trước, so sánh một chút suýt nữa ghen tị đến lật bàn. 
Thẩm Đa Ý học giỏi quá đi, cậu thật sự không chịu nổi người vừa đẹp vừa có trí tuệ như vậy. 
“Mình phải ăn nhiều một chút mới được, không có đầu óc tốt nên cần có thể trạng tốt.” Lộ Kha Đồng nằm trên sô pha nhìn thức ăn mua ở ngoài, sáng sớm Ôn Ngưng đã ra cửa, trong nhà không có gì để ăn. 
Do nhìn quá tập trung, lúc Lộ Nhược Bồi gọi tới bị dọa giật cả mình. Sau hôm tranh cãi dữ dội đó, hai người vẫn chưa gặp mặt, bây giờ nhớ đến việc Lộ Nhược Bồi điều tra Phí Nguyên, lửa giận lại bùng cháy muốn mắng người, cậu bắt máy xổ luôn một tràng: “Gọi lộn số rồi, không làm thẻ không vay tiền!” 
Đoán chừng đã chuẩn bị sẵn tâm lý, Lộ Nhược Bồi lạnh nhạt hỏi: “Thầy dạy được không? Theo kịp không?” 
Hai mắt sáng lên, Lộ Kha Đồng đáp: “Theo không kịp, chẳng hiểu thầy nói gì, thầy hỏi con cũng không biết trả lời, chắc chắn trong lòng người ta cảm thấy con bị thiểu năng di truyền.” 
“Ba thà con bị thiểu năng, đỡ phải làm phụ huynh tức giận.” Lộ Nhược Bồi cũng không nổi nóng, lạnh giọng nói: “Trong nhà không ai quản lý 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-cu-ngam-hoang-hon/1347073/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.