Lâm Du Châu bê vài bộ đồ bẩn bước vào, hỏi có gì cần giặt không. Phí Nguyên đưa đồng phục học sinh cho mẹ, đoạn giật lại lấy đóa hoa ra khỏi túi quần. 
“Uầy ôi, con gái tặng hả?” 
Phí Nguyên lột vài cánh hoa ngoài cùng xuống, nói: “Con trai tặng.” 
Lâm Du Châu như nghe được chuyện cười, nói mỉa: “Ngay cả mẹ mà mày cũng gạt, thôi không sao, mẹ mặc kệ mày quen ai, mẹ chỉ sợ mai mốt mày không tìm được đối tượng sống độc thân một mình thôi.” 
“Mẹ ruột không chạy đi đâu được.” Phí Nguyên ngắt khúc thân nhỏ dưới đài hoa, sau đó kẹp hoa vào trong một quyển sách. 
Hôm nay Thẩm Đa Ý không đi làm thêm, đang ở nhà làm bài tập, Phí Nguyên còn chưa vào đến nhà, Thẩm Đa Ý đã nghe thấy tiếng động. Dừng bút chờ Phí Nguyên bước vào, Thẩm Đa Ý cười nói: “Ăn cơm chưa? Mình ngửi thấy mùi cá nướng bên nhà cậu rồi đó.” 
“Chưa ăn, lát nữa cậu với ông qua ăn chung đi.” Phí Nguyên đi tới trước tủ sách, hỏi: “Cậu có từ điển không? Cái loại to ấy…” 
Thẩm Đa Ý tìm cho Phí Nguyên một quyển: “Cậu lấy làm gì thế?” 
Phí Nguyên áng chừng, nói: “Học bài.” Cậu quay về đặt từ điển lên quyển sách kẹp hoa, muốn biến đóa hoa nguyệt quý này thành tiêu bản, hình như đè nặng thế là được. 
Buổi tối Lộ Kha Đồng không ăn cơm cũng không làm bài tập, chỉ nằm trên giường ngủ. Ngủ đến nửa đêm đói tỉnh, cậu bò dậy định tìm gì đó ăn, lúc đi ngang qua phòng sách lớn thì thấy còn sáng đèn. 
Phòng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-cu-ngam-hoang-hon/1347050/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.