🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nỗi hận điên cuồng



Theo thời gian qua đi, kinh ngạc của Lưu Phi đối với vẻ đẹp mỹ mạo của Mạnh sư phụ cũng đã tương đối tan thành mây khói.



Đương có người nấu cơm, Mạnh Ân rất tự nhiên mà buông tha cho thịt luộc, rau luộc, trứng luộc của hắn, lại còn kén cá chọn canh gọi món ăn (ngươi cho là ngươi đang ăn ở nhà hàng hửm? ). Khi hắn phát hiện có người quét dọn, thế là hắn rất ‘không hề chùn bước’ mà đem phòng ở biến thành đống rác, đặng sai sử đệ tử nhỏ đến dọn dẹp (chắc công dụng lưu lại đệ tử là thế?). Khi hắn biết Lưu Phi không nhìn được sẽ giúp hắn chăm sóc đám vật nuôi dùng làm thí nghiệm cả lẫn không dùng làm thí nghiệm, thì hắn cứ yên tâm dán tờ giấy lưu ý nên cho con nào ăn cái gì lên cửa tủ lạnh, sau đó rất tiêu dao mà đi làm thí nghiệm và đọc sách của hắn…



Đối với mỹ nhân, Lưu Phi đã có thành kiến rất nghiêm trọng.



Vốn ban đầu cô còn ôm hy vọng rất mỏng manh, ảo tưởng rằng Mạnh sư phụ để một mái tóc dài tất có một nguyên nhân lãng mạn nào đó…



Nhưng, hắn rất trực tiếp thẳng thắn mà nói cho Lưu Phi, “Bởi vì cứ phải suy nghĩ cắt kiểu gì, thật sự rất khó lựa chọn, lê lết hết một năm, thế là cứ để dài được vầy.”



Lưu Phi rốt cục phân tích rõ được sư phụ của cô: một người lười đến mức không thể lười hơn, lười đến mức ngay cả bánh sau cổ cũng lười quay

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-co-gia/2117074/chuong-3.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Dưỡng Cổ Giả
Chương 3: Câu chuyện thứ nhất
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.