Một đám người khoái lạc đưa hai kẻ không khoái lạc đi về kinh, người khác càng khoái lạc thì hai bọn họ càng thống khổ, thấy sắp rời Tần Lĩnh, Vân Diệp kiên trì cho rằng Bàng Thi Nhi nên ở trong Vân gia, họa hại người Vân gia là đủ rồi, không thể ở dịch quán hại người khác.
Gia tướng theo Vân Diệp tới Nhạc Châu đều bị tống vào xưởng rượu, ở đó sự khoái lạc của họ sẽ không có chỗ thi triển, mấy vị lão gia thần sẽ mang nhiệt huyết võ sĩ của họ trở lại.
Tiểu Vũ ngay tức khắc xông tới Vân gia, tìm được Bàng Thi Nhi ở trong viện tử của Thiên Ma Cơ, không nói một lời, cầm ấm trà ném luôn.
Nữ nhân đánh nhau, nam nhân ở bên nhìn không hay lắm, Vân Diệp thở dài, đóng cửa vào ra ngoài, Tiểu Vũ mặc dù là mẹ của ba đứa con, nhưng võ công chưa bao giờ đi xuống, không so được với Tiểu Miêu, nhưng đánh nhau với Bàng Thi Nhi không thành vấn đề, đó là món nợ cũ, thế nào cũng phải thanh toán. Có điều Bàng Thi Nhi cũng không phải hạng dễ chơi, thế nào cũng có bản lĩnh giữ nhà.
Thiên Ma Cơ nghe tiếng đánh nhau, cầm một bắp ngô tẽ cho sáu con gà của mình ăn, sáu con gà trống hiện đã cao bằng nửa người, Vượng Tài sớm đã từ bỏ ý định phục thù, không tới tiểu viện này nữa, cách tường thò đầu vào nhìn Thiên Ma Cơ nói chuyện với Vân Diệp.
- Hầu gia, đây là tà giáo, ổ mỹ nhân là mồ trôn anh hùng, ngài đưa yêu nữ này vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-chuyen/828694/chuong-1445.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.