Trường Tôn thị càng nói càng có xu thế lún vào bi thương không thoát được, Vân Diệp và Lý Thái muốn ngăn cản lại không dám, sợ bà không nói ra, lòng càng u uất.
- Phụ hoàng ngươi chinh chiến bên ngoài, lòng ta tràn ngập sợ hãi, chỉ sợ ông ấy có gì bất trắc. Phụ hoàng ngươi về Trường An, sợ ông ấy bị ám toán. Phụ hoàng ngươi tới nhà Kiến Thành uống một ngụm rượu về nôn ra ba đấu máu, các ngươi không biết khi ấy ta sợ thế nào, phụ hoàng ngươi không còn, hơn ba nghìn mạng người trong Tần vương phủ đừng mong sống sót.
- Khi đại chiến Huyền Vũ môn, mẫu hậu ôm Thừa Càn và con run rẩy trong điện Ngân An, Thanh Tước, con còn nhớ không? Ngày hôm đó máu thấm ướt thành Trường An..
- Kiến Thành chết, Nguyên Cát bị Úy Trì Cung bắn chết, đại thế đã định, phụ hoàng ngươi vẫn không dám xua binh vào hoàng thành, bất đắc dĩ, mẫu hậu mặc chiến giáp, tiến vào hoàng thành, đích thân suất lĩnh binh sĩ thanh trừ trong cung, mới có chuyện Úy Trì Cung ép thái tổ nhường vị.
- Nhan gia thương cho ta một phụ đạo nhân gia, dùng bút pháp Xuân Thu thay ta tô vẽ, nhưng chuyện xảy ra là sự thực, sử sách không ghi, nhưng nó ở trong lòng người, phụ hoàng ngươi giết hết những người biết ta giết chóc trong hoàng cung, nhưng lòng ta nhớ rõ. Già rồi, hay nhớ về chuyện trước kia, nửa đêm tỉnh dậy, ta thậm chí nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của sủng phi tiên đế...
Không chần chờ được nữa, Vân Diệp đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-chuyen/828680/chuong-1431.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.