Ba ngày đủ Vân gia làm rất nhiều chuyện, Tân Nguyệt không dám hỏi, nàng nhìn thấy trượng phu bắt đầu triệu tập gia thần nghị sự liền kinh hoàng, nhất là nhìn thấy Lão Giang bệnh mới lành chưa lâu họ khù khụ xuất hiện ở đại sự sảnh, nàng càng thêm sợ hãi.
Lão Giang quản lý cơ quan mật đạo của Vân gia, thường ngày trốn ở xưởng rượu, ông ta tới, nói rõ Vân gia rất có khả năng dùng tới mật đạo.
Khi mặt trời lặn Vân Diệp về nhà, vẻ mặt mệt mỏi, lần này càng quá, không gặp được đế hậu đã đành, sao ngay Lý Thừa Càn cũng không gặp được, lần đầu tiên bị từ chối ở Đông cung.
Không tắm rửa, không ăn cơm, Vân Diệp nằm ở ghế tựa, nỗ lực ngủ, nhưng mắt càng mở to, từa lần đầu gặp phu phụ Lý Nhị, tới giờ tình cảm đã biến thành khái niệm hỗn độn, lòng như đè đá, bất giác nước mắt giàn dụa.
Tân Nguyệt đi vào, nhìn thấy thế cũng không khuyên nhủ, không lên tiếng, chỉ cuộn mình rúc vào lòng trượng phu, lúc này một tấm thân ấm áp tốt hơn bất kỳ thứ gì.
Vân Diệp bất tri bất giác ngủ thiếp đi, trống canh ba vừa gõ, y không biết lúc này hoàng cung hỗn loạn, khắp nơi là thị vệ khải giáp, đèn đuốc sáng rực. Toàn bộ Thiên Ngưu vệ đã lên tường cung, vô số lão thái giám mặc bào tím bảo vệ quanh cung Vạn Dân, chẳng những thế nóc nhà cũng ẩn hiện bóng người.
Tiếng đao kiếm va chạm vang vọng cung Thái Cực, vô số hắc y nhân tung mình trong đám người, thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-chuyen/828621/chuong-1372.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.