Một số học sinh cuồng vọng của thư viện cho rằng, chiến tranh binh khí lạnh cổ xưa đã dần tiêu vong, thay vào đó là vũ khí nóng, danh ngôn diệt kẻ địch trên đường tiến công của Vân Diệp đã thành đối tượng sùng bái. Nhất là sau khi thành lạc đà xuất hiện thể hiện sức mạnh vô địch, dường như chứng thực cách nói này, lập nên cơ sở vẵng chắc dùng vào lý luận quân sự.
Thế này thì quá rồi, mình là cái thứ gì bản thân Vân Diệp hiểu hơn ai hết, chẳng qua là đúng lúc, đúng nơi, dùng đúng vũ khí, đánh bại đúng kẻ địch thôi.
Cùng với việc kẻ địch dần hiểu về vũ khí nóng, thế nào cũng có cách đói phó, từ thất bại của Thập lục vương là thấy được sự tiến bộ của người Thổ Hỏa La, trước kia nghe tiếng nổ là bỏ chạy, giờ biết đào hào, dàn mỏng quân giảm thiểu thương vong, nói lên cả thế giới đang thích ứng với vũ khí nóng.
Đặt sách xuống, quay đầu nhìn Tân Nguyệt đang chuẩn bị giáp cho nhi tử, nét mặt nàng vô cùng chăm chú, trước kia chuẩn bị áo giáp cho trượng phu, là tỷ muội cùng làm, hiện giờ làm cho nhi tử, nàng từ chối sự giúp đỡ tất cả mọi người, chuyên tâm mà thâm tình. Đi tới cầm khải giáp của Vân Thọ lên, gõ một cái nói:
- Tốt nhất nàng làm cho nó hai bộ, một bộ mặc vào mùa đông, khi trời lạnh, có khí mảnh giáp dính vào da không lấy ra được, nhiều người bị thương là vì không dự phòng trước.
Tân Nguyệt lau nước mắt oán trách:
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-chuyen/828612/chuong-1363.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.