Mưu kế luôn là liên quan,nếu không chẳng thể gọi là mưu kế, Trình Xử Mặc suất lĩnh kỵ binh vòngqua Tinh Tinh Hạp, nhào bổ về đại quân của Lộc Đông Tán, thấy quân trậncủa Lộc Đông Tán không chút rối loạn, sĩ khí ngút trời, liền chậm rãirút lui. Lộc Đông Tán không có ý tác chiến lập trại ở cửa ra của TinhTinh Hạp, dựa lưng vào Hắc Thạch Sơn cố thủ.
Giằng co như thế bảy ngày, Trình Xử Mặc không tìm thấy bất kỳ cơ hội nào, đành quay về đường cũ.
Lộc Đông Tán phái thám báo vào hẻm núi, đi chưa được hai dặm bị cung thủ quân Đường giết quá nửa, phía trước xuất hiện một quan ải, vô số quânĐường mang mõm lợn đang làm việc khẩn trương, bọn họ chuẩn bị xây mộttrận địa nhở ở đây.
Đó là quân của Lý Tịnh, thấy lỗ xuyên kim là sở trường của Lý Tịnh, ôngta chẳng quan tâm ai đuổi Lộc Đông Tán khỏi Tinh Tinh Hạp, trong mắt ông ta chỉ có thắng bại.
Đại quân của Vân Diệp tiếp tục tiến về Ngọc Môn Quan, quá thời hạn vốnlà một trọng tội, năm xưa Hán tướng quân Lý Quảng vì chậm ngày không tới kịp đại chiến, không chịu nổi tiểu lại dày vò, xỉ nhục, mới vung kiếmtự sát.
Hiện giờ Vân Diệp đối diện với vấn đề tương tự, có điều tâm thái của ykhá bình ổn, tuyệt đối không có chuyện tự sát. Tô Định Phương đang dàicổ đợi mình, hắn sẽ giúp mình cầm chân thiên sứ, vả lại hiện chẳng cóthiên sứ nào tới sa mạc lượn lờ nữa, vị trước đã chết ở thành Loạn Thạch rồi. Nhất là nghe nói hiện giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-chuyen/828595/chuong-1346.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.