Ngoại địch đã lui, trong nước lại bắt đầu kiến thiết, Lý Nhị rất hài lòng với hiện trạng hiện giờ, chép miệng nói:
- Phải nên uống ngụm canh thịt dê rồi.
- Í, sao bệ hạ biết thiếp thân đã nấu xong canh thịt dê?
Trường Tôn thị bê hộp thức ăn từ gian trong đi ra liền nghe thấy Lý Nhị lẩm bẩm.
Lý Nhị cười ha hả từ sau bàn đi ra, ngồi xuống bên bàn tròn đợi hoàng hậu múc canh cho mình.
Khi canh thịt dê được đặt lên bàn, Lý Nhị hít hít, mùi vị không tệ, có thể sánh với canh thịt dê của Vân gia rồi, bên trong có rau thơm xanh biết, miếng củ cải trong trong, nhìn đã thấy thèm.
- Canh thịt dê của Vân gia cũng chỉ thế này là cùng.
Lý Nhị ăn một miếng kinh ngạc nói:
- Chẳng có gì khó cả, bí quyết của Vân gia nói ra đơn giản tới mức không ai tin.
Trường Tôn thị cầm cuốn ( Đại Đường Tây Vực ký) lên xem:
- Tên tiểu tử đó không tiết lộ cơ mà.
- Chỉ cần cho một khúc gỗ tùng mới vào trong nồi thịt dê, đơn giản thế thôi, đám Thanh Tước biết lâu rồi, Vân gia cũng chẳng thiếu một món tài nghệ này, năm xưa bệ hạ hỏi y đúng lúc ra pháp lệnh độc quyền, y đương nhiên sẽ chơi xấu bệ hạ một vố.
Một phiến lá từ trong sách rơi ra, Trường Tôn thị cúi người nhặt lên, cho lên mũi ngửi, lắc lắc với Lý Nhị, lại kẹp vào, vẻ mặt quái dị.
Lý Nhị múc từng thìa canh lớn, khi cả bát canh vào bụng mới hài lòng lau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-chuyen/828583/chuong-1334.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.