Lưu Phương cười:
- Thân phận của ngươi không đơn giản, có điều ta không hỏi nữa, ai cũng có bí mật giấu ở đáy lòng, ta sẽ cho ngươi một t hứ vũ khí đáng sợ hơn, nó có thể đốt cháy cả đá.
- Quân đội của chúng ta không tới nơi xa xôi như thế, có lẽ người Đột Quyết sẽ tới, một khi chúng ta đạt được mục đích, ngươi hãy đi theo người Đột Quyết, ta sẽ viết cho ngươi một phong thư tiến cử thật tốt, trưởng lão trí tuệ kia sẽ hiểu tầm quan trọng của ngươi, sẽ cho ngươi một chức vị không tệ.
- Chủ nhân của ta là một người vừa giết người vừa rơi nước mắt, khi cứng rắn thì như tên điên, khi đau thương lại như đứa trẻ con, làm tướng quân bao năm mà vẫn chưa hiểu chiến tranh, y sẽ không đồng ý phái quân đội đi hủy diệt tòa thành cổ nghìn năm.
- Đế quốc La Mã đã dần suy vong, đúng là điều khiến người ta thương cảm, đế quốc khổng lồ đi xuống càng nhanh, luôn cầu lớn mạnh, chuyện lại không được như ý muốn, luôn có mâu thuẫn không thể điều hòa, người trẻ tuổi chẳng hiểu được đạo lý này.
Lưu Phương lẩm bẩm vài câu, cho A Ba Tư một lời hứa.
A Ba Tư quỳ xuống, hắn biết mục đích của mình sẽ đạt được.
Dưới cùng bầu trời xanh, đại quân của Ưu Tố Phúc cũng đang gấp gáp hành quân, chiến mã, lạc đà, bộ binh tạo t hành đội quân lớn, ông ta tràn trề tự tin vào chiến sĩ của mình, tin tưởng dưới sự chỉ dẫn của Hồ Đại ( Khudai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-chuyen/828562/chuong-1313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.