Lý Thái ngồi nghe Hiên Nhân giảng ( Hàn Phi Tử),bất giác liên tưởng, Vân Diệp trước kia nói đùa do khỉ tiến hóa thành, mình chỉ cười cho qua, hiện học tập lại mới phát hiện rất nhiều nghi vấn.
Thời Ngiêu Thuấn, tiên dân sống có khác gì dã nhân? Nếu như tiếp tục suy luận xa hơn nữa, sẽ phát hiện niên đại càng lâu, tiên dân sống càng gian nan, như Hiên Nhân nói, có lẽ mười vạn năm trước tiên dân của chúng ta chúng ta sống chưa chắc đã tự tại hơn khỉ, vậy trăm vạn năm trước thì sao?
Hiên Nhân nói ở Thiên Sơn phát hiện yêu quái chưa biến thành người, cho nên ông ta chuẩn bị đi một chuyến, xem thứ yêu tinh khỏe vô cùng này. Lời đạo môn nói không thể tin, bọn họ thích trừu tượng hóa thứ cụ thể, thứ cuối cùng truyền ra chỉ là lời đồn thổi.
So ra thì thư của Vân Diệp tiên sinh cực kỳ đáng tin, trong thư riêng y gửi cho Lý Cương tiên sinh nói, bán nhân cực khỏe kia đúng là tồn tại, Vân Diệp tiên sinh tận mắt nhìn thấy, sở dĩ chỉ có thể nói là bán nhân vì chúng chưa bỏ thú tính, chưa thể gọi là người.
Tiếng chuông tan học vang lên, Hiên Nhân dọn dẹp sách vở hỏi Lý Thái:
- Thanh Tước, ta thấy ngươi nhắm mắt trầm tư, có lĩnh ngộ hay là tới tiết của ta ngủ vậy?
Lý Thái lắc đầu:
- Học thuật của tiên sinh rất đáng sợ, tiên sinh hãy cẩn thận, dù Đại Đường ta có lòng dạ dung nạp trăm dòng, nhưng tôn sùng tổ tiên thì từ trên xuống dưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-chuyen/828559/chuong-1310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.