Giáo úy lại hô vang:
- Cung thuốc nổ chuẩn bị! Một trăm bước, bắn!
Lần này chỉ có thưa thớt mười mấy mũi tên bắn ra, còn lại im lặng.
Người Đột Quyết thấy tên lác đác bắn tới thì hơi sửng sốt, sau đó reo hò:
- Người Đường hết tên rồi.
Cả đội ngũ bắt đầu rầm rộ tăng tốc.
Trần Sồ máy móc bóp cò, căn bản không biết tên bay đi đâu, cũng không biết tên địch nào giết mình, kẻ địch vác thang gào thét xông tới, làm hắn cảm thấy chỉ có một mình mình bị thiên quân vạn mã công kích.
Một tiếng động lớn đánh thức hắn, Quách Bình đang ném đạn thuốc nổ vào đám đông, vừa châm lửa, một mũi tên bắn xuyên qua vai hắn, đạn thuốc nổ rơi xuống tường thành.
Có cái chân đá bay đạn thuốc nổ đi, lúc này Trần Sồ mới phát hiện Trường Đình Nguyệt đã chạy tới bên cạnh mình, đúng lúc này hai mặt thành đã thất thủ, người Tây Vực mặc giáp da rống giận dữ men theo tường thành xông tới.
Bắn liễn chín mũi tên, Trần Sồ thấy tay mình không còn sức nữa, Quách Bình nằm trên mặt đất cắm đầy tên lông vũ trắng, Trương Đình Nguyệt cứ vung đao là có máu tươi bắn ra, toàn thân ông ta như vớt lên từ ao máu...
Đây là cuộc chiến không chết không thôi, thế nào cũng phải có một bên ngã xuống toàn bộ, Trần Sồ mở nút thùng dầu hỏa đằng sau, nhìn dầu hỏa tuôn ra ồng ộc, mặc mưa tên bắn leng keng trên người, chỉ cần châm lửa là xong, chỗ Quách Bình gục xuống có đốm lửa.
Người Đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-chuyen/828534/chuong-1285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.