- Đại tẩu rất lo cho an nguy của huynh, cho nên đệ tới xem sao.
Đơn Ưng thấy Vân Diệp tới, nói thẳng mục đích của mình:
- Nàng ấy luôn như thế, có điều cũng tốt, thay ta tới thành Toái Diệp một chuyến, hiện giờ vẫn chưa có tin tức của Tiểu Miêu, Cẩu Tử, làm ta rất lo.
Vân Diệp không trách Tân Nguyệt, nếu cần cầu viện, cũng nên do mình viết thư cho đám Hi Đồng, nàng làm thế rất không đúng lễ.
- Lưu Phương tiên sinh mang rất nhiều tiền tới thành Toái Diệp, ông ấy định mua chuộc một bộ tộc cường đại, sau đó ủng hộ bộ tộc này tây chinh, như thế áp lực ở đây sẽ giảm đi.
Vân Diệp lắc đầu:
- Đây là nhiệm vụ không thể hoàn thành, trước tồn vong của bộ tộc, bao nhiêu tiền cũng vô ích, ta chỉ mong những kẻ kia còn chưa chuẩn bị xong, trì hoãn thời gian công kích, ít nhất để thành lạc đà của ta có thời gian làm xong.
- Tình hình tệ lắm sao? Chẳng lẽ đúng như đại tẩu nói, trăm vạn người của chúng đánh năm vạn người của huynh.
- Không tới mức đó, Tây Vực rất lớn, chúng không thể kéo hết tới được, có điều khả năng phái tinh nhuệ tới thăm dò.
- Về nhân số chúng ta không có ưu thế, về dũng khí và tướng sĩ thì chúng không hơn, dù tạm thời có thể giành thắng lợi, muốn giằng co lâu dài bọn chúng sẽ chết không chỗ chôn thây, nội bộ bọn chúng hiện nhất định đang cãi nhau, nên chúng chưa quyết định.
Vân Diệp rót cho Đơn Ưng một chén nước,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-chuyen/828503/chuong-1254.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.