ờ lo nước thương dân không ngờ thành thật, điều này chứng minh Vân Diệp chưa phải quan viên hợp cách.
Hiện giờ mọi người đều đang đóng thuyền, ngay thuyền chạy ở ao KhúcGiang cũng đổi thành loại dùng bàn đạp gạt nước tiến lên, loại thuyềnnhư Ngũ nha đại hạm giờ hoàn toàn hết thời rồi, ngay cả mấy cái mới đóng tới tư cách vận chuyện hàng hóa cũng không có, còn chiếc Đại Đế thànhchiếc thuyền chở hàng lớn nhất trên Động Đình Hồ.
Lý Nhị hài lòng với chuyện này lắm, chỉ có điều nhớ tới trang trí đắttiền trên chiếc Đại Đế là lại sót của, hết cách, chiếc Đại Đế phải tựnuôi sống mình, chi phí duy tu bảo dưỡng tốn kém làm Quan Đình Lung tứcgiận vô cùng, liên tiếp dâng tấu xin triều đình phá bỏ cái thuyền vôdụng này, nhân lúc gỗ chưa bị nước làm mục nát, còn kiếm được ít tiền.
Lý Nhị không muốn phá, chiếc thuyền này là vinh quang thuộc về một mìnhông ta, nhưng tấu chương ở Nhạc Châu nói không nuôi nổi cái thuyền vôdụng này nữa, Lý Nhị đành ra lệnh biến nó thành thuyền hàng hoặc duthuyền, cái tên Đại Đế cũng hủy bỏ.
Phượng thuyền của hoàng hậu lại khác, bơi ở ao Khúc Giang cực kỳ vui vẻ, trên trời còn luôn có mấy con phượng hoàng lượn quanh, tiếng nhạc reorắt, tiếng ca uyển chuyển của nữ tử không ngừng truyền ra.
Vân Thọ bắt phượng hoàng một lần, vì cha nói với nó thứ này là chim CựcLạc, không phải là phượng hoàng gì hết, nó rất thích cái lông đuôi dàicủa chim Cực Lạc. Bắt được, nhưng không thể mang ra khỏi cung, thằngngốc liền nhét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-chuyen/828399/chuong-1150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.