Cái lạnh thấuxương làm đầu óc hỗn loạn dần tỉnh táo, hắn đột nhiên nhớ tới một tinđồn thú vị liên quan tới Mã Chu, nói kẻ này dùng đạo đức của học sinhthư viện bắt cóc toàn thư viện để họ cổ súy cho ( thổ địa kiêm tịnhluận) của bản thân, thành công có được sự tán thưởng của hoàng đế, hiệntuy là quan lớn, song sống vô cùng gian nan, lão mẫu đại thọ cũng khôngmấy ai tới mừng, làm quan như thế còn thú vị gì.
Nói tới đạo đức, Lý Nghĩa Phù run rẩy, thư viện khinh bỉ nhất không phải là hành vi của Mã Chu, ít nhất có một bộ phận cho rằng Mã Chu đang lêntiếng vì dân, người ta khinh bỉ nhất là tham ô, xương máu của dân khôngđược xâm chiếm, nếu không sẽ bị khinh bỉ tới chết.
Bản lĩnh đầu tiên thư viện dạy là sinh tồn, làm sao kiếm được tiền nuôisống gia đình, mấy năm qua thư viện đưa ra hơn nghìn học sinh, có lạmquyền, có khắc nghiệt, có tầm thường, duy nhất không có là tham quan,thực sự không có một ai.
Hai hàm răng của Lý Nghĩa Phù bắt đầu đánh nhau, không phải vì lạnh, vìtrong lòng dâng lên sợ hãi chưa từng có, lúc này nếu còn chưa biết aitình kế mình thì hắn đi học phí công rồi.
- Bàng Ngọc Hải.
Rít lên từ kẽ răng, nghĩ tới thời gian qua mình thoải mái tiếp nhận cácloại lễ vật, yến tiệc của thương cổ, hối hận chỉ muốn đập đầu vào tường.
Nụ cười của Yến Tư rất đẹp, hầu hạ mình cũng ôn nhu, nhưng loại ấm ápkiểu tình cảm nam nữ thì chưa có lần nào, Yến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-chuyen/828394/chuong-1145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.