Mã Chu thì không có cái đãi ngộ này, nghèo còn thích ăn thịt gà, không may bị ngự sử nhìn thấy, thế là một cái mũ chụp xuống, Mã Chu run rẩy ở nhà đợi tra xét, may Lý Nhị thấy Mã Chu còn hữu dụng, không định bỏ con cờ trung thành này, nói với quần thần, thịt gà không phải thịt, không coi là vi phạm, cảnh cáo là được.
Hoàng đế ra mặt áp xuống, trung thư vẫn kiến nghị Mã Chu đày tám nghìn dặm, chỉ cần hoàng đế chuyển biến một chút là dâng tấu lên, đường đường quan tứ phẩm vì ăn miếng thịt gà bị đày tới Nhai Châu câu cá, thế mà còn dám nói ai làm xấu ai.
Lý Nhị cũng thấy nói thế không thích hợp, lảng đi:
- Nếu ngươi đã tìm được nhân tuyển, vậy đem sự việc viết thành mật tấu dâng lên, Lê Đại Ẩn là công thần của quốc gia, lần này bạc đãi hắn rồi, ngươi tới dược lư chuyển lời nói trẫm không quên cống hiến của hắn.
Vân Diệp bị Đoàn Hồng đưa ra khỏi cung, yêu bài hậu cung của Vân Diệp bị thu lại, không biết Lý Nhị lo bị cắm sừng hay Trường Tôn thị giữ tôn nghiêm cho trượng phu, tóm lại hiện không được gọi, Vân Diệp không được vào hậu cung nữa.
Quyền này Vân Diệp chẳng thèm, tiến cử nhân tài cho hoàng đế là đạt được mục đích rồi.
Mâu thuẫn chỉ cần tồn tại là có ngày sẽ bùng phát, nếu mâu thuẫn bị người ta nhìn thấy thì nhân tố thúc đẩy bùng phát càng nhiều, xem kịchmà không có kết quả thì sao được.
Người xem kịch khó tránh khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-chuyen/828392/chuong-1143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.