Khi người ta ngã xuống giếng, thường Vân Diệp không ném đá theo, nhưng khi y ngã xuống giếng, người khác tựa hồ không tỏ ra khoan dung với y, nhất là Tân Nguyệt, chẳng những khóc lóc, còn đòi nhảy xuống giếng.
Chuyện phải nói từ hôm qua, cái giếng nước mười năm của Vân gia đột nhiên không có nước nữa, chỉ ba ngày là hết nước, giếng này rất tốt, cả nhà ăn uống từ đó. Nước không còn, tình hình rất tệ, đúng lúc Viên Thiên Cương tới nhà làm khách bấm tay nói, Vân gia năm nay phạm vào tiểu nhân, khiến mạch nước đoạn tuyệt, ở phong thùy thuộc về dấu hiệu đại hung, phải mời cao sĩ đạo đức ở Lão Quân Quán tới niệm kinh trừ tà.
Vì vỗ về lão nãi nãi và Tân Nguyệt, Vân Diệp bỏ một trăm ngân tệ mời Lão Viên xuất mã, mau mau đọc kinh đẩy nước ra, trong nhà đang đợi nước nấu cơm.
Lão Viên đích thân tới bên miệng giếng, kinh văn đã niệm, pháp sự đã làm, ngân tệ đã lấy, nhưng nước không ra. Muốn lừa tiền của Vân Diệp hơi bị khó, thần tiên cũng không thể chỉ cầm tiền mà không làm việc, khi Vân Diệp kéo ống tay áo Viên Thiên Cương đòi tiền, Tân Nguyệt xấu hổ muốn nhảy xuống giếng tự sát, cả Đại Đường chỉ có phu quân mình làm loại chuyện này.
Vân Thọ và Vân Mộ tất nhiên đứng ở phía cha, giúp cha đòi tiền nhà mình, Tân Nguyệt không làm gì nổi phu quân, nhưng với hai đứa bé này không cần khách khí, một trận chổi lông gà đuổi hai đứa bé đi, đồng thời cầu xin trượng phu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-chuyen/828389/chuong-1140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.