Lý Thái mặt co giật:
- Nếu mẹ ta chịu nghe ta nói thì khí cầu bay lên lâu rồi, nói không chừng đã rơi xuống, vận mệnh con dê kia là cát hay hung cũng đã phán quyết xong. Giờ ta chỉ biết vì sao khoai tây nhà ngươi có hương vị khác, nếu ngươi không chịu nói, vậy đi giúp mẹ ta làm khí cầu bay lên, tiếp tục thế này ta thổ huyết thân vong mất.
Vân Diệp chả dại, phụ nữ tuổi mãn kinh vô cùng đáng sợ, nếu còn khoác thêm thân phận hoàng hậu nữa thì đủ đạt tới hiệu quả người sống chớ tới gần.
Có kẻ không sợ, Vân Thọ nhét cái bát trong tay cho Lý Thái, chạy tới bên Trường Tôn thị thì thầm, rất thần kỳ, Trường Tôn thị đùng đùng nổi giận đi tới giật cái bát trong tay Lý Thái ném đi, sau đó bẹo má Vân Thọ, nói với nó:
- Trên đời này luôn có kẻ lòng lang dạ sói, may là cháu ngoan nghĩ cho nãi nãi, không uổng công nãi nãi thương cháu.
Lòng lang dạ sói tất nhiên là Vân Diệp và Lý Thái, cả hai vội khom lưng thụ giáo, Vân Thọ được Trường Tôn thị kéo vào hoa viên, lớn tiếng Na Mộ Nhật di nương và Hi Mạt Đế Á a di vứt bớt bao cát thừa đi.
Thế là khí cầu liền bay lên, tất cả phụ nhân hân hoan cổ vũ, nhảy nhót tiễn khí cầu bay lên. Chỉ là khi Trường Tôn thị nhìn thấy con dê vẫn còn trói ở cây hoa, mắt hơi thừ ra một chút, có điều nhanh chóng vui vẻ, cùng lắm chế tạo quả khí cầu khác, chẳng hề gì.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-chuyen/828387/chuong-1138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.