Trưởng Tôn khẩn trương, tuy ở đây dòng chảy bình ổn, nhưng nửa đêm qua thuyền cũng có nguy hiểm. Có điều Lý Nhị đang say mèm vẫn muốn tới, đang định lên tiếng khuyên đã thấy Đoạn Hồng ném một đống dây thừng xuống, Đông Ngư vội bắt lấy buộc vào thuyền, lo lắng nhìn Lý Nhị định đu xuống.
Còn may trên Đại Đế còn mấy người tỉnh, ôm chặt lấy Lý Nhị không cho hắn đu xuống, cuối cùng cũng lôi được hắn lên thuyền cứu sinh.
Lý Nhị lên thuyền thấy Trưởng Tôn đang xanh mắt quỳ khuyên:
- Bệ hạ vì gặp thần thiếp mà nửa đêm đi tiểu thuyền, tình ý này thần thiếp xin tâm lĩnh, bệ hạ lần sau đừng nên lấy thân phạm hiểm như vậy, thần thiếp nguyện chết cũng không muốn thấy bệ hạ làm thế.
Phòng Huyền Linh cũng lạy nói:
- Cổ nhân nói, đêm không qua thuyền, giận không hưng binh, bệ hạ quả thực sơ xuất.
- Ha ha ha, trẫm cả đời lăn lộn, chuyện nhỏ vầy có đáng kể gì, có điều hoàng hậu cùng Phòng khanh nói có lý, hôm nay trẫm hơi quá chén, thấy hoàng hậu ở trên tiểu thuyền cùng Thanh Tước, Vân Diệp, Hứa khanh thi xướng ung dung, mà trẫm lại đấu sức cùng một đống vũ phu phụ lòng cảnh đẹp, cho nên có hơi chút qua loa, lần sau quyết không như vậy.
Thấy hoàng đế nhận sai, hơn nữa còn bảo đảm, mọi người mới vui vẻ trở lại. Tân Nguyệt kêu nữ thị vệ cầm thêm mấy tấm nệm, mang thêm giường nhỏ cho hoàng đế, lúc này mới bắt đầu dạ yến.
Hứa Kính Tông đọc lại thơ ba người vừa làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-chuyen/828282/chuong-1033.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.