- Phu quân đi mau.
Tiểu Linh Đang vừa mở mắt một cái là hét lên, Vân Diệp vội vàng ôm lấy Tiểu Linh Đang, vuốt lưng nàng nói:
- Không sao, không sao, kẻ xấu bị bắt rồi, không sao rồi.
Tiểu Linh Đang nhìn xung quanh phát hiện mình ở trong phòng ngủ, đằng sau không có nữ nhân khủng bố kia, lúc này mới biết sợ, khóc rống lên, chỉ cần khóc ra là được, nếu không Vân Diệp vô cùng lo lắng an toàn cho nàng và con.
Đại phu trong phủ vội vàng chạy tới, bắt mạch xong bảo Vân Diệp:
- Hầu gia, thai nhi không sao, phu nhân chỉ bị hoàng sợ, lão phu khê đơn an thần dưỡng thai, uống ba ngày là không đáng ngại nữa.
Tiểu Linh Đang ngây ngây ra nhìn Vân Diệp đang đổ mồ hôi như suối, nhỏ giọng nói:
- Phu quân, thiếp thân không sao, chàng đừng sợ.
- Nàng không sao, nhưng hồn phách ta còn chưa về hết, hộ vệ tối nay đi đâu cả rồi, có kẻ nào lơ là chức vụ không?
Vân Diệp nhìn chằm chằm vào Lưu Tiến Bảo đi vào, rống lên:
- Công tử thế nào? Có chuyện gì không?
- Bẩm hầu gia, hộ vệ nhà ta bị đánh ngất năm người, đều bị đá cuội ném ngất, thiếu gia không sao, ở cùng Hà gia đại nương tử, đã xác định vào phủ hành thích chỉ có một người.
Nói xong Lưu Tiến Bảo xòe tay ra, chỉ thấy cục đá to bằng quả trứng ngỗng, sắp bị hắn nắm ra mỡ rồi.
Vân Diệp bực mình xua tay, năm tên đại lão gia bị một nữ nhân dùng đá ném ngất, đúng là chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-chuyen/828186/chuong-937.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.