Khỉ hai bên vách núi không ngờ biết lấy đá ném người, một hai con cũng đành đi, cả trăm con ném đá thì kinh khủng rồi, cuống cuồng chạy khỏi sơn lộ, Vân Diệp còn chưa kịp thả nhi tử trong lòng xuống thì nghe thấy tiếng cung nỏ liên hồi, khỉ trên vách núi đuổi theo bị bắn gục, số còn lại tóm lấy cành cây đung đưa, kêu thê lương.
- Ngụy vương điện hạ, lão phu đợi ở đây lâu rồi.
Một lão hán mặt đen cầm cung cưỡi trên ngựa quát lớn:
- Phùng Áng? Cái lão già này sao lại ở đây?
Vân Diệp hỏi nhỏ:
- Còn phải nói à, sai được lão ta thì chỉ có phụ hoàng thôi, chuyến này phiền toái rồi, ta không muốn về kinh chịu tội, mau nghĩ cách.
Lý Thái kín đáo bảo Vân Diệp, bản thân đi tới lớn tiếng nói:
- Tiểu vương mới tới Lĩnh Nam, vốn phải tới Quảng Châu bái phỏng Việt công, không ngờ gặp nhau giữa đường, đúng là làm tiểu vương vui mừng.
Phùng Án từ trên ngựa xuống, cắm cung lớn sau lưng, thi lễ:
- Ha ha ha, Ngụy vương đa lễ rồi, lão phu vốn không định quấy rầy Ngụy vương du ngoạn, nhưng mà hoàng mệnh trên người, mong điện hạ theo lão phu về Quảng Châu, tự có thiên sứ hộ tống điện hạ về kinh.
- Vân Diệp bái kiến Phùng công, mấy củ nhân sâm năm ngoái tặng ngài hữu dụng chứ?
Vân Diệp kéo Lý Dung tới thi lễ:
- Lão phu không nhận nổi đại lễ của Vân gia, hai củ sâm đó đó lão phu trả tiền rồi, hai nghìn ngân tệ, khỏi phải lĩnh tình của Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-chuyen/828181/chuong-932.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.