Hai phe đối đầu, nhất định không chỉ một bên gặp chuyện, đa phần giết địch một vạn tự mất ba nghìn, trong lòng cay đắng đâu chỉ có Vân Diệp, bọn họ cũng chẳng dễ sống, Vân Diệp cùng thái tử, Ngụy vương thân thiết chẳng kém gì thân huynh đệ.
Ngụy vương vì Vân Diệp mà tự hại mình để toàn thiên hạ cười nhạo Ngụy Trưng, vốn ban đầu chỉ muốn khóa chặt mục tiêu là Vân Diệp, hạn chết tổn thất tối đa, nhưng nằm ngoài dự liệu mọi người, nay thù hận càng lúc càng sâu, tin đồn do Ngụy Trưng tung ra đã mất khống chế, chính nhân quân tử lên tiếng, khiến càng nhiều người tin tưởng.
Sức khỏe của Lệnh Hồ Đức Phấn đã khôi phục rồi, sau khi nghe nói Vân Diệp bị tước hết quan chức, liền lập tức khỏe hơn, nghỉ ngơi một tháng, nay long tinh hổ mãnh thúc đẩy tin đồn phát triển, nghe nói trong ba ngày ông ta viết ba mươi bức thư, được dịch mã đưa đi khắp nam bắc.
Ngụy Trưng bất lực, mình đốt lửa, giờ ngọn lửa thuận gió lan đi, mình và Vân Diệp mở ra một tiền lệ xấu, sau này đả kích ai, chỉ cần một tờ truyền đơn là đủ.
Lúc này bài thơ của Vân Diệp đã bày lên bàn của Lý Nhị, ông ta đang chép lại bài thơ, cho rằng, thơ của Vân Diệp không thể xem hàm nghĩa bên trong, chỉ cần thấy tên này còn sức chửi hoàng đế, mắng đại thần, là biết không có chút vấn đề gì. Ngụy Trưng lo Vân Diệp mang tới đem tới phong khí xấu, Lý Nhị chẳng bận tâm, xưa nay phong khí xoay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-chuyen/828155/chuong-906.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.