- Dưới đỉnh Độc Long, phong cảnh không tệ, đạo sĩ phong thủy nói là đất lành thượng hạng, ta lấy cầu gỗ làm vật bồi táng cho chúng.
Vân Diệp gói xong cái sủi cảo cuối cùng, phủi bột trên tay, ngồi xuống đối diện với Hàn Triệt:
- Cám ơn ngươi, rất nhiều hàm nô bị ném vào miệng núi lửa biến thành tro bụi, hơn nữa là ném vào khi còn sống, bọn chúng có phần mộ là may mắn lớn rồi.
Liếc nhìn Hàn Triệt mặt mày đau khổ, Vân Diệp lại nhìn cửa khoang thuyền, Tiểu Linh Đang vẫn chưa ra, nói:
- Bớt nói vài câu đi, có biết nói nhiều ắt sai không, một miệng núi lửa đủ để toa khóa chặt mấy vị trí trên lãnh thổ Đại Đường, hiện chúng ta là kẻ địch, nếu bị ta biết sào huyệt thì các ngươi toi đời.
Hàn Triệt cười lớn:
- Ngươi biết thì sao, sớm muộn gì ngươi cũng phải đi.
- Không đi, nếu ta muốn tắm suối nước nóng thì Trường An cũng có, ngươi ngửi mùi lưu huỳnh ở đó dễ chịu không? Núi lửa xưa nay không phải thứ lành, cẩn thận có ngày nó phun trào, không cần ta đi tìm các ngươi, tự các ngươi đã chết queo rồi, thông thường ta không tới gần ba trăm dặm quanh núi lửa.
Tiểu Linh Đang đi ra, Vân Diệp liền chuẩn bị nước chấm, chỉ đợi nước sôi là cho sủi cảo vào, Tiểu Linh Đang thi lễ với Hàn Triệt xong liền tới giúp.
- Tẩu phu nhân đúng là ngoài xinh đẹp trong thông tệ, Vân huynh có phúc lắm.
- Tất nhiên, ta có tới bốn cái phúc này, ha ha ha, coi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-chuyen/828095/chuong-846.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.