Không đợi Na Mộ Nhật nói tiếp, Trương Bảo Tương cười nói: - Tư Mã nói đúng lắm, triều đình phân chia thảo nguyên là không muốn một nhà nào lớn mạnh, Mộ Nhật phu nhân, đây là quốc sách, tư mã cho Vân gia thu nạp mục dân Ngọc Đô tộc đã là nới lỏng rồi, chuyện này đừng nhắc tới nữa.
Vân Cửu cũng cười nói: - Vâng, vâng, hôm nay có ca vũ thảo nguyên, đầu bếp Vân gia đã chuẩn bị xong cơm nước, chúng ta cùng xem ca vũ, nếm thư món ăn Vân gia, chư vị, cơm nước của Vân gia nổi danh ở Đại Đường không thể không thử.
Trương Bảo Tương nói với ngũ lễ tư mã và trưởng sử: - Ca vũ có xem hay không cũng không sao, nhưng cơm của Vân gia không thể không thử.
Ngũ lễ tư mã vẫn cái mặt người chết đó, chắp tay nói: - Hạ quan nghèo khó quen, có bát mỳ ăn là đủ, sự xa hoa của nhà phú quý không hưởng thụ được.
Trương Bảo Tương và Vân Cửu cùng cười, giơ ngón tay cái lên, thấy ngũ lễ tư mã không hiểu gì, nói: - Không thẹn là ngũ lễ tư mã, nói một lời trúng đích, Vân gia là nhà phú quý, nhưng thức ăn chưa bao giờ xa hoa, chỉ bình đạm giống bữa cơm thường ngày của người phổ thông, nhưng qua tay Vân gia, đều trở nên thần kỳ.
- Tư mã không biết, năm xưa bản đô đốc và Vân hầu đều là thủ hạ của Vệ công, tác chiến với Hiệt Lợi vào mùa lạnh chết người, một hôm đói rét dày vò, nhà Vân hầu mời tới lều sưởi ấm, một cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-chuyen/828077/chuong-828.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.