Con ngươi Uyên Cái Tô Văn co lại, nhảy lên thuyền, quay lại nhìn Cao Sơn Dương Tử nói:
- Ba năm, hãy cho ta ba năm, ta sẽ dùng nghi lễ long trọng nhất cưới cô, vì cô xứng đáng
Cao Sơn Dương Tử cởi khăn che mặt:
- Nhìn rõ khuôn mặt này, đây là hoàng hậu của ngươi, bất kể ngươi có bao nhiêu nữ nhân, chỉ có chủ nhân của khuôn mặt này mới là hoàng hậu Ta về nước sẽ toàn lực du thuyết phụ hoàng giúp ngươi, toàn bộ tư binh của ta giao cho ngươi, Uyên Cái Tô Văn, đừng làm ta thất vọng
Thuyền đi rồi, mang theo một vị đế vương tương lai, không biết Vân Diệp đứng trong rừng xa xa nhìn Uyên Cái Tô Văn, còn có Vinh Hoa ở bên nước mắt như mưa, Vân Diệp tuy không nghe thấy hai người kia nói chuyện, nhưng vỗ nhẹ vai Vinh Hoa an ủi, cười nói:
- Cô sẽ thành tân hoàng hậu của Cao Ly, nhất định là thế …
Ráng chiều Ly Sơn trong Trường An bát cảnh luôn là danh thắng của Quan Trung, mỗi khi mặt trời ngả về phía tây, ánh chiều tán xuyên qua lầu đài đình các, vách đá u cốc, tùng bách xanh um, như Phật quang bao phủ, cảnh sắc đẹp đẹp vô kể
Kim tử quan lộc đại phu, Vân quốc công, Tương châu đô đốc Trương Lượng có điền trang ở nơi này, năm xưa bị tra tấn cũng không bán đứng Tần vương Lý Nhị, lập công lớn, khiến ông ta có trang viên ba trăm mẫu ở nơi đẹp nhất của Quan Trung, lão mẫu thê nhi đều ở nơi này
Hai năm trước một cuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-chuyen/827966/chuong-717.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.