Trường Tôn thị nhìn Vân Diệp đi xa, đăm chiêu một lúc nói:
- Sao hôm nay bệ hạ dễ dàng tha cho y như thế? Thiếp thân thấy tên tiểu tử này không có nói thật. Bạn đang đọc chuyện tại truyentop.net
Lý Nhị đặt bút đỏ xuống, cầm ấm trà lên tu một ngụm:
- Nước quá trong không có cá, còn làm gì được nữa, nàng an bài y đi thăm dò Thiên ma vũ, y đã làm được rồi, có chút tính toán nhỏ là bình thường thôi, một số chuyện y không tiện nói với chúng ta, nhưng trẫm dám cá, y sẽ nói với Thừa Càn và Thanh Tước. Chuyện liên quan tới tính dục thế này, chính Thừa Càn cũng không tiện nói rõ cho chúng ta, khi nàng hỏi Thanh Tước, chẳng phải nó cũng ú a ú ớ không nói à? Mấy tên tiểu tử này chớp mắt cái đã lớn, Vân Diệp cũng không phải là đứa bé bị trẫm đá đít năm xưa nữa, cần cấp thể diện thì phải cấp.
Trường Tôn thị ngây ra một lúc, nói với giọng mất mác:
- Thiếp thân cũng mới phát hiện Vân Diệp đã cao hơn mình cả cái đầu rồi, đúng là đã lớn, hôm qua thiếp thân còn coi nó như trẻ con, chớp mắt đã thành nam tử cao lớn rồi, Thừa Càn, Thanh Tước cũng đã lớn, biết có chuyện không tiện nói với cha mẹ.
Lý Nhị đi tới ôm lấy thê tử đang thương cảm, cười nói:
- Trưởng thành như thế là chuyện trẫm muốn thấy, đơn thuần, sạch sẽ. Sinh trong hoàng gia mà không có bóng đao ánh kiếm, lừa lọc dối trá, mấy huynh đệ hiểu nhau đi tới bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-chuyen/827941/chuong-692.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.