Vân Diệp khống chế thân thể, không để nó đung đưa theo nhịp điệu, quay đầu nhìn những tên hoàn khố khác, mắt Lý Thái trống rỗng, không biết hồn vía đi đâu rồi. Trường Tôn Xung nằm nghiêng trên giường, tay cầm chén rượu múa theo âm luật. Trình Xử Mặt mắt mở thật lớn nhìn không chớp, Lý Hoài Nhân chảy giãi nhìn ngực vũ nữ, đoán chừng đang so xem ai đẹp hơn.
Mấy tên hoàn khố hàng sau người nhấp nhô theo vũ nữ, Sài Lệnh Vũ bị hai tên hoàn khố bên cạnh giữ vai, không động đậy được.
Có người thổi kèn lá, như nữ tử đang ai oán gọi tình nhân trở về, gió lạnh xuyên cửa sổ, đêm khuya tịch mịch, ôm ngực giữ ấm, khúc tàn người tan, gọi muôn tiếng cũng chẳng về.
Từng hạt nướt mắt to của vũ nữ rơi xuống ngực, tay múa càng nhanh. Tiếng trống rầm rầm, như tiếng bước chân tình nhân đi xa, không giữ được.
Phạm âm lại nổi lên, lòng như tro tàn, chân núi có tăng, mặt mày đẹp đẽ hiền từ, khoan dung mà từ bi, tình nhân quay đầu nhìn kiều nương, tóc rơi thành tăng, kèn thổi, quỷ khóc đêm, kiều nương treo cổ.
- Dĩ vô sở đắc cố, bồ đề tát chuy. Y ba nhược ba la mật đa cố, tâm vô quải ngại. Vô quải ngại cố, vô hữu khủng phố, viễn ly điên đảo mộng tưởng, cứu cánh niết.
Giọng nữ chói lói xuyên thủng màng nhĩ, kinh phật từ bi bị đoc thành âm u độc ác, gió thổi dây thừng, kiều nương sống lại, thề quyến rũ hết tăng nhân thiên hạ.
Khi Cao Sơn Dương Tử vặn vẹo trên mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-chuyen/827936/chuong-687.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.