- Có giỏi thì ngươi đi làm đi, làm xong ta cũng làm máy dệt lông cừu bán khắp Đại Đường luôn, tưởng bản hầu không làm nổi à? Muốn có thì ngoan ngoãn đi mua, người khác ta không quản, ngươi phải giữ quy củ, một khi ngươi phá hỏng quy củ còn đáng sợ hơn một nghìn bách tính, sau này chẳng ai muốn làm ra đồ tốt nữa.
Vân Diệp nằm nguyên trên ghế lười nhác đáp:
- Công bộ tới thư viện đòi thứ này, nghe nói chuẩn bị trả mười lăm quan, đó là mức thưởng tối cao của Đại Đường. Hứa Kính Tông cười không nói, Lý Cương tiên sinh nhảy ra, đuổi tên tiểu quan đi, muốn mưu lợi cho bách tính, trước tiên trả phí bản quyền cho thư viện, hai nghìn quan, không mặc cả. Ngươi không thể bắt ta tỏ hai nghìn quan mua thứ sắt vụn đó về, nhìn thế nào cũng lỗ, một vạn cân khoai cũng chẳng đáng giá như thế...
Lý Thái bất mãn nói:
- Chuyện ngàn vàng mua xương ngựa ngươi nghe chưa? Thư viện không thèm chút tiền đó, mà chỉ quan tâm tới tinh thần nghiên cứu, ai nghiên cứu ra, người đó hưởng lợi, ngươi nghiên cứu ra máy dệt, biết nó mang ý nghĩa gì không? Đại Đường có thêm một nghề, lợi ích được truyền muôn đời, ngươi nói xem, một nghìn năm máy dệt lông cừu của ngươi tạo ra được bao nhiêu tài phú?
- Bệ hạ nói đúng lắm, dân là nước, vua là thuyền, nước có thể nâng thuyền cũng có thể lật thuyền, ta còn muốn phát huy một chút, đó là tư tưởng là buồm, bách tính tạo thành quốc gia, quân vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-chuyen/827928/chuong-678.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.